Ads 468x60px

Thứ Năm, 24 tháng 2, 2022

NGHỆ THUẬT SỐNG THEO GIẢNG VIÊN


Trích sách Giảng viên, chương 6:
11 Càng lắm lời, càng nhiều chuyện hão. Hỏi con người có được lợi chi ?
12 Vì nào ai biết được điều gì tốt nhất cho con người trong cuộc sống, trong chuỗi ngày của kiếp phù du : con người qua mau như chiếc bóng ? Nào có ai cho con người biết điều gì sẽ xảy ra dưới ánh mặt trời sau khi mình nhắm mắt ?
chương 7:
1Tiếng tốt danh thơm thì hơn dầu quý,
vì ngày chết hơn ngày sinh.
2Đi đám tang thì tốt hơn đi đám tiệc,
vì đó là điểm kết thúc của mọi người,
người còn sống phải để tâm suy nghĩ.
3Phiền muộn thì tốt hơn vui cười,
vì bộ mặt rầu rĩ giúp lòng người được cải thiện.
4Dạ người khôn ở nơi tang tóc,
lòng kẻ dại ở chốn vui chơi.
5Nghe người khôn trách móc
thì tốt hơn nghe kẻ dại ca khen ;
6tiếng cười của kẻ dại
khác nào cành gai nổ lách tách dưới nồi,
điều ấy cũng chỉ là phù vân.
7Bị áp bức, người khôn hoá dại,
của biếu xén làm hư hỏng lòng người.
8Làm xong một việc thì tốt hơn mới bắt đầu,
nhẫn nại thì tốt hơn huênh hoang tự đắc.
9Chớ vội để cho lòng mình nổi giận,
vì chỉ người ngu mới nuôi giận trong lòng.
10Đừng nói : “Làm sao thời xưa lại hơn thời nay được ?”,
bởi vì hỏi như thế đâu phải là khôn.
11Sự khôn ngoan đáng quý như một gia nghiệp,
và hữu ích cho những ai thấy ánh mặt trời.
12Quả thật, núp bóng khôn ngoan
khác nào núp bóng tiền bạc :
nhưng tri thức có giá trị hơn,
vì sự khôn ngoan làm cho người khôn được sống.
13Hãy ngắm xem việc Thiên Chúa làm :
Người đã bẻ cong, nào ai uốn thẳng được ?
14Ngày gặp may mắn, hãy cứ vui hưởng.
Ngày bị rủi ro, hãy gẫm mà xem :
Ngày nào cũng do Thiên Chúa làm nên cả,
cho nên con người không thể khám phá được
những gì sẽ xảy ra sau khi chết.
15Trong cuộc đời phù du của tôi, tôi đã thấy hết cả :
có người công chính bị tiêu vong
dầu đã sống công chính,
có kẻ gian ác lại được sống lâu dầu đã làm điều ác.
16Đừng công chính tới độ cực đoan,
mà cũng chớ khôn ngoan thái quá.
Tại sao bạn lại huỷ diệt chính mình ?
17Đừng quá ác độc, cũng chớ dại khờ !
Tại sao bạn lại phải chết trước thời hạn ?
18Tốt hơn, hãy cứ nắm điều này và đừng buông điều kia,
bởi vì người kính sợ Thiên Chúa sẽ làm được cả hai.
19Sự khôn ngoan làm cho người khôn
mạnh hơn cả mười thủ lãnh trong thành.
20Trên mặt đất, chẳng có người công chính nào
làm điều thiện mà không phạm tội.
21Đừng quan tâm đến tất cả mọi điều thiên hạ nói,
kẻo phải nghe tôi tớ nguyền rủa bạn,
22vì lòng bạn biết rõ : đã bao phen
chính bạn cũng nguyền rủa người khác…
28Đàn ông cho xứng đàn ông, ngàn người còn gặp một,
đàn bà cho ra đàn bà, muôn người chẳng thấy có ai :
đó là điều tôi vẫn tìm mà không thấy.
29Còn đây là điều duy nhất tôi đã tìm thấy :
con người do Thiên Chúa làm nên,
vốn đơn sơ ngay thẳng,
nhưng chính họ lại đi tìm đủ chuyện rắc rối quanh co.
Đọc tiếp »

GIÀU DO GIAN DỐI, HÃY SÁM HỐI…


Bài trích thư của thánh Gia-cô-bê tông đồ, chương 5:
1 Giờ đây, hỡi những kẻ giàu có, các người hãy than van rên rỉ về những tai hoạ sắp đổ xuống trên đầu các người. 2 Tài sản của các người đã hư nát, quần áo của các người đã bị mối ăn. 3 Vàng bạc của các người đã bị rỉ sét ; và chính rỉ sét ấy là bằng chứng buộc tội các người ; nó sẽ như lửa thiêu huỷ xác thịt các người. Các người đã lo tích trữ trong những ngày sau hết này.
Các người đã gian lận mà giữ lại tiền lương của những thợ đi cắt lúa trong ruộng của các người. Kìa, tiền lương ấy đang kêu lên oán trách các người, và tiếng kêu của những thợ gặt ấy đã thấu đến tai Chúa các đạo binh. 5 Trên cõi đất này, các người đã sống xa hoa, đã buông theo khoái lạc, lòng các người đã được no đầy thoả mãn trong ngày sát hại. 6 Các người đã kết án, đã giết hại người công chính, và họ đã chẳng cưỡng lại các người.
Đọc tiếp »

Thứ năm, Tuần VII - TN



Đọc tiếp »

CỦA CẢI: PHÙ VÂN, TẤT CẢ LÀ PHÙ VÂN…



Lời Chúa khoảng 2222 năm trước mà sao quá đúng với thời đại dịch:
Trích sách Giảng viên, chương 5:
59Người thích tiền bạc có bao nhiêu cũng không lấy làm đủ ;
người bo bo giữ của chẳng thu được lợi lộc gì.
Điều ấy cũng chỉ là phù vân !
10 Của càng nhiều, người ăn càng lắm. Nhưng nào người chủ có được lợi lộc gì, ngoại trừ thú vui

được nhìn thấy của ? 11 Lao động thì ngủ ngon : ăn ít hay nhiều thì cũng vậy ; người giàu lắm của đâu có ngủ yên.
12 Dưới ánh mặt trời, tôi đã thấy một sự dữ làm tôi đau đớn, đó là người giữ của lại chuốc hoạ vào thân. 13 Của cải mất sạch khi thất bại trong công việc làm ăn, đến lúc sinh con, chỉ còn tay trắng. 14 Lọt lòng mẹ, trần truồng làm sao, thì cũng sẽ ra đi như vậy. Chịu đựng bao gian lao vất vả, để rồi chẳng mang theo được gì. 15 Đó cũng là một sự dữ làm tôi đau đớn. Đến làm sao, ra đi làm vậy. Thật là :
“Dã tràng xe cát biển đông,
nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì.”
16 Đời người trôi qua trong tối tăm, tang tóc, trong buồn phiền, sầu não, trong khổ đau, chán nản.
17 Chính tôi đã thấy rằng : điều tốt lành và thích hợp cho con người là ăn uống và hưởng những thành quả do công lao khó nhọc mình làm ra dưới ánh mặt trời trong suốt cuộc sống Thiên Chúa ban cho mình. Quả thế, đó là phần con người được hưởng. 18 Hơn nữa, bất cứ ai được Thiên Chúa ban của cải, tài sản cũng như quyền sử dụng, mà lãnh nhận tất cả làm của riêng mình, và vui hưởng những thành quả do công lao khó nhọc mình làm ra, thì người đó đã nhận một món quà Thiên Chúa ban tặng rồi.
19 Bấy giờ người đó không còn quá bận tâm về cuộc sống ngắn ngủi của mình nữa, vì Thiên Chúa đã làm cho tâm hồn người đó được tràn ngập niềm vui.
chương 6:
Dưới ánh mặt trời, tôi đã nhìn thấy một sự dữ, đó là một sự dữ lớn đối với con người : 2 Có kẻ được Thiên Chúa ban của cải, tài sản và vinh dự. Người ấy muốn gì được nấy, chẳng thiếu thốn gì. Nhưng Thiên Chúa không cho người ấy hưởng những thứ đó, mà lại cho một người khác hưởng. Đó cũng là một chuyện phù vân, một sự dữ làm tôi đau đớn.
3 Giả như có người con đàn cháu đống, sống lâu trăm tuổi, và giả như người ấy sống không mảy may hạnh phúc, chết chẳng có mồ chôn, thì tôi buộc phải nói : người ấy kém may mắn hơn cả kẻ sinh non.
4 Quả thật, kẻ sinh non đến không kèn, đi không trống, tên tuổi bị chôn vùi trong tối tăm.
5 Ngay ánh mặt trời, nó chẳng hề thấy, cũng không được hưởng. Nhưng chính nó mới được an nghỉ, chứ đâu phải người kia.
6 Giả như người này có sống được hai ngàn năm đi nữa, mà vẫn không hạnh phúc, thì sống để làm gì ? Chẳng phải hết mọi người đều cùng đi về một chỗ đó sao ?
7 Hết mọi nỗi khó nhọc của con người đều nhằm nuôi cái miệng. Nhưng ước muốn của con người có bao giờ được thoả mãn đâu !
8Người khôn được lợi gì hơn kẻ dại ?
Người nghèo, ngay cả khi biết xử thế,
có được ích gì không ?
Đọc tiếp »

Thứ tư, Tuần VII - TN



Đọc tiếp »

YÊU KẺ THÙ (ĐTC Phanxicô, 20/02/2022)


“…liệu một người có thể yêu kẻ thù của mình không? Nếu chỉ phụ thuộc vào chúng ta thì điều đó là không thể. Nhưng chúng ta hãy nhớ rằng khi Chúa yêu cầu một điều gì đó, thì Ngài cũng ban cho chúng ta ân sủng để làm được điều đó. Chúa không bao giờ đòi hỏi chúng ta một điều gì đó trước khi Ngài ban cho chúng ta ân sủng cần thiết. Khi Người nói với tôi rằng hãy yêu kẻ thù, Người muốn ban cho tôi khả năng để có thể làm như vậy. Nếu không có khả năng đó thì chúng ta không thể, nhưng Ngài nói với anh chị em “Hãy yêu kẻ thù” và Ngài ban cho anh chị em khả năng để yêu.
Thánh Augustinô đã cầu nguyện theo cách này, hãy lắng nghe lời cầu nguyện đẹp đẽ này: Lạy Chúa, “hãy ban cho con những huấn lệnh của Ngài, và truyền cho con những gì Ngài muốn” (Tự Thú, X, 29,40), bởi vì Chúa đã ban điều đó cho con. Chúng ta nên xin Chúa những gì? Chúa vui khi ban cho chúng ta điều gì? Thưa: Sức mạnh để yêu, vì đó không phải là một sự vật, mà là Chúa Thánh Thần. Sức mạnh để yêu thương là Chúa Thánh Linh, và với Thánh Linh của Chúa Giêsu, chúng ta có thể đáp lại điều ác bằng điều thiện, chúng ta có thể yêu những người làm hại chúng ta. Đây là những gì Kitô Hữu làm. Thật đáng buồn biết bao, khi có những dân tộc và con người tự hào là Kitô lại coi người khác là kẻ thù và nghĩ đến chuyện gây chiến với nhau! Thật đáng buồn.
Còn chúng ta, chúng ta có cố gắng sống theo những lời mời gọi của Chúa Giêsu không? Hãy nghĩ về một người đã làm tổn thương chúng ta. Mọi người đều có ai đó vướng bận trong tâm trí mình. Thông thường, chúng ta đã bị ai đó làm hại, chúng ta nghĩ về người đó. Có thể có một mối hận thù trong chúng ta. Vì vậy, với người gây đau khổ cho chúng ta này, chúng ta hãy đặt hình ảnh của Chúa Giêsu, hiền lành, ngay trong thử thách, sau cái tát. Và sau đó chúng ta cầu xin Chúa Thánh Thần tác động trong tâm hồn chúng ta.
Cuối cùng, chúng ta hãy cầu nguyện cho người đó: cầu nguyện cho những người đã hại chúng ta (x. Lc 6,28). Khi có ai đó làm điều gì xấu với chúng ta, chúng ta ngay lập tức đi nói với người khác và chúng ta cảm thấy mình là nạn nhân. Chúng ta hãy dừng lại, và cầu nguyện cùng Chúa cho người đó, hãy giúp anh ta, và vì vậy cảm giác bực bội này biến mất. Cầu nguyện cho những người đã đối xử tệ với chúng ta là điều đầu tiên để chuyển hóa điều ác thành điều tốt, điều tốt ấy là lời cầu nguyện. Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta trở thành những người hòa bình đối với mọi người, đặc biệt là đối với những người thù địch và không thích chúng ta.” (ĐTC Phanxicô, 20/02/2022)
Đọc tiếp »

CHÚA LÀ MỤC TỬ CỦA TÔI


Bài trích thư thứ nhất của thánh Phê-rô tông đồ, chương 5:
1 Anh em thân mến, cùng các bậc kỳ mục trong anh em, tôi xin có mấy lời khuyên nhủ, vì tôi cũng thuộc hàng kỳ mục, lại là chứng nhân những đau khổ của Đức Ki-tô và được dự phần vinh quang sắp tỏ hiện trong tương lai. 2 Anh em hãy chăn dắt đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em : lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt thành tận tuỵ. 3 Đừng lấy quyền mà thống trị những người Thiên Chúa đã giao phó cho anh em, nhưng hãy nêu gương sáng cho đoàn chiên. 4 Như thế, khi Vị Mục Tử tối cao xuất hiện, anh em sẽ được lãnh triều thiên vinh hiển không bao giờ hư nát.
Thánh Vinh 22:
Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ.
3
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi.
Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người.
4
Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
5
Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù.
Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm,
ly rượu con đầy tràn chan chứa.
6
Lòng nhân hậu và tình thương Chúa
ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời,
và tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
Đọc tiếp »

Thứ Ba, 22 tháng 2, 2022

VATICAN 2011


TÒA THÁNH ROMA 2011
Mừng lễ kính lập Tông Tòa Thánh Phêrô hôm nay, gợi nhớ lại những hình ảnh quí cách đây 11 năm đã thăm Tòa Thánh Vatican và vào đền thờ thánh Phêrô 5 lần liên tiếp, để nhìn những cho thỏa Vương Cung Thánh Đường lớn nhất, nơi diễn ra những sự kiện quan trong nhất của Hội Thánh... nhờ Facebook gợi nhớ để tạ ơn và cầu nguyện cho Đức Thánh Cha, cho HỘI THÁNH HIỆP HÀNH :
“Con là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Mt 16,18)


Đọc tiếp »

ĐƯA MÁ BÊN KIA CHO ĐÁNH ? (ĐTC Phanxicô, 20/02/2022)


“Anh chị em thân mến,
Trong bài Tin Mừng của Phụng vụ ngày hôm nay, Chúa Giêsu cho các môn đệ một số chỉ dẫn căn bản về cuộc sống. Chúa đề cập đến những tình huống khó khăn nhất, những tình huống thử thách đối với chúng ta, những tình huống đặt chúng ta trước những kẻ thù và những người chống lại chúng ta, những kẻ luôn cố gắng làm

hại chúng ta. Trong những trường hợp này, người môn đệ của Chúa Giêsu được kêu gọi không nhượng bộ bản năng và hận thù, nhưng hãy đi xa hơn, xa hơn nhiều. Vượt lên trên bản năng, vượt lên trên hận thù. Chúa Giêsu nói: “Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em” (Lc 6:27). Và cụ thể hơn nữa: “Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa” (câu 29).
Khi chúng ta nghe điều này, đối với chúng ta, dường như Chúa đang yêu cầu điều không thể. Hơn nữa, tại sao lại yêu kẻ thù? Nếu anh chị em không phản ứng với những kẻ bắt nạt, mọi hành vi lạm dụng đều được bật đèn xanh, và điều này là không công bằng. Nhưng nó có thực sự như vậy không? Chúa có thực sự đòi hỏi chúng ta những điều không thể, và quả thật là bất công không? Lẽ nào lại như vậy sao?
Trước tiên, chúng ta hãy xem xét cảm giác bất công mà chúng ta cảm thấy khi “giơ cả má bên kia nữa”. Và chúng ta hãy nghĩ về Chúa Giêsu. Trong cuộc thương khó, trong lần xét xử bất công trước mặt thầy thượng tế, một lúc nào đó, Chúa Giêsu nhận được một cái tát vào mặt từ một tên lính canh. Và Ngài cư xử như thế nào? Ngài không xúc phạm anh ta, không, nhưng Ngài nói với người lính canh: “Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh tôi?” (Ga 18:23). Ngài yêu cầu một lý do cho cái ác đã nhận được.
Giơ cả má bên kia nữa không có nghĩa là chịu đựng trong im lặng, chịu thua bất công. Với câu hỏi của mình, Chúa Giêsu tố cáo những gì là bất công. Nhưng Ngài làm điều đó mà không tức giận, không bạo lực, thực sự với lòng tốt. Ngài không muốn gây ra một cuộc tranh cãi, nhưng muốn xoa dịu sự phẫn uất, và điều này rất quan trọng: cùng nhau dập tắt hận thù và bất công, cố gắng phục hồi người anh em tội lỗi. Điều này không dễ dàng, nhưng Chúa Giêsu đã làm được và Ngài bảo chúng ta cũng phải làm. Giơ cả má bên kia nữa là như thế: sự hiền lành của Chúa Giêsu là một phản ứng mạnh mẽ hơn so với cú đánh mà Ngài đã phải nhận.
Giơ cả má bên kia nữa không phải là hành động thối lui của kẻ thất bại, mà là hành động của một người có nội lực lớn hơn. Giơ cả má bên kia nữa là để chiến thắng cái ác bằng điều thiện, điều này mở ra một lỗ hổng trong lòng kẻ thù, vạch trần sự vô lý trong lòng căm thù của hắn. Và thái độ này, thái độ giơ cả má bên kia nữa, không phải do tính toán hay hận thù sai khiến mà bởi tình yêu. Anh chị em thân mến, chính tình yêu thương nhưng không và không mong đền đáp mà chúng ta nhận được từ Chúa Giêsu đã tạo ra trong trái tim một cách làm tương tự như Ngài, là từ chối mọi sự trả thù. Chúng ta đã quá quen với luận lý trả thù: “Ngươi đã làm thế này với ta, ta sẽ làm như vậy với ngươi”, hoặc mang trong mình mối hận thù, oán hận làm hại, hủy hoại con người.” (ĐTC Phanxicô, 20/02/2022)
Đọc tiếp »

Ngày 22/02, lập Tông Tòa thánh Phêrô

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến miền Xêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một trong các tiên tri!” Chúa Giêsu nói với các ông: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo con biết: Con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được”. (Mt 16, 13-19)
"Cửa địa ngục sẽ không thắng được", đó là lời hứa và là sự bảo đảm của Chúa Giêsu khi Ngài thiết lập Giáo Hội trên trần gian này. Cho dù những con người trong Giáo Hội vẫn còn nhiều yếu đuối, lỡ lầm, nhưng Giáo Hội là của Chúa chứ không phải của con người, nên Giáo Hội ấy chắc chắn sẽ trường tồn, không bao giờ bị phá hủy bởi bất cứ một quyền lực nào.
Lạy Chúa, con xin tín thác vào Chúa.
Đọc tiếp »

ĐỨC TIN VÀ HÀNH ĐỘNG

Gc 2:
Thưa anh em, ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì ? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng ? 15 Giả như có người anh em hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày, 16 mà có ai trong anh em lại nói với họ : “Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no”, nhưng lại không cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì ?
17 Cũng vậy, đức tin không có hành động, thì quả là đức tin chết. 18 Đàng khác, có người sẽ bảo : “Bạn, bạn có đức tin ; còn tôi, tôi có hành động. Bạn thử cho tôi thấy thế nào là tin mà không hành động, còn tôi, tôi sẽ hành động để cho bạn thấy thế nào là tin. 19 Bạn tin rằng chỉ có một Thiên Chúa duy nhất. Bạn làm phải. Cả ma quỷ cũng tin như thế, và chúng run sợ.” 20 Hỡi người đầu óc rỗng tuếch, bạn có muốn biết rằng đức tin không có hành động là vô dụng không ? 21 Ông Áp-ra-ham tổ phụ chúng ta, đã chẳng được nên công chính nhờ hành động, khi ông hiến dâng con mình là I-xa-ác trên bàn thờ đó sao ? 22 Bạn thấy đó : đức tin hợp tác với hành động của ông, và nhờ hành động mà đức tin nên hoàn hảo. 23 Như thế ứng nghiệm lời Kinh Thánh đã chép : Ông Áp-ra-ham tin Thiên Chúa, và vì thế Thiên Chúa kể ông là người công chính, và ông được gọi là bạn của Thiên Chúa.
24 Anh em thấy đó, nhờ hành động mà con người được nên công chính, chứ không phải chỉ nhờ đức tin mà thôi. 26 Thật thế, một thân xác không hơi thở là một xác chết, cũng vậy, đức tin không có hành động là đức tin chết.
What good is it, my brothers, if someone says he has faith but does not have works? Can that faith save him? If a brother or sister has nothing to wear and has no food for the day, and one of you says to them, "Go in peace, keep warm, and eat well," but you do not give them the necessities of the body, what good is it? So also faith of itself, if it does not have works, is dead.
Indeed someone might say, "You have faith and I have works." Demonstrate your faith to me without works, and I will demonstrate my faith to you from my works. You believe that God is one. You do well. Even the demons believe that and tremble. Do you want proof, you ignoramus, that faith without works is useless? Was not Abraham our father justified by works when he offered his son Isaac upon the altar? You see that faith was active along with his works, and faith was completed by the works. Thus the scripture was fulfilled that says, "Abraham believed God, and it was credited to him as righteousness," and he was called "the friend of God." See how a person is justified by works and not by faith alone. For just as a body without a spirit is dead, so also faith without works is dead.
Đọc tiếp »

LẬP TÔNG TÒA THÁNH PHÊRÔ



Đọc tiếp »

Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022

MỤC TỬ VỚI DÂN CHÚA (Xem Tông Huấn Evangelii Gaudium - Niềm vui của Tin Mừng, số 268).


Đọc những lời dạy của ĐTC ngày 17/02/2022, khi nhắn nhủ các linh mục trong tương quan với Dân Chúa, để cầu nguyện cho các cha bắt đầu đổi xứ hôm nay :
“Tôi thường nhấn mạnh mối quan hệ của chúng ta với dân thánh của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta không phải là nghĩa vụ mà là ân sủng: “Yêu thương người khác là sức mạnh thiêng liêng lôi kéo chúng ta kết hợp với Chúa” (Evangelii Gaudium, số 272).
Vì lý do này, vị trí thích hợp của mỗi linh mục là ở giữa mọi người, trong mối quan hệ mật thiết với những người khác. Trong Tông Huấn Evangelii Gaudium (Niềm vui của Tin Mừng), tôi nhấn mạnh rằng “để trở thành những người truyền bá Phúc âm nhằm thánh hóa các linh hồn, chúng ta cần phát triển sở thích tinh thần để gần gũi với cuộc sống của mọi người và khám phá ra rằng đây chính là một nguồn của niềm vui lớn hơn. Truyền giáo đồng thời là một đam mê đối với Chúa Giêsu và đam mê đối với dân tộc của Người.
Khi chúng ta đứng trước Chúa Giêsu bị đóng đinh, chúng ta thấy chiều sâu của tình yêu Ngài nâng cao và giúp đỡ chúng ta, nhưng cùng lúc, ngoại trừ chúng ta là những kẻ bị đui mù (hay khiếm thị), chúng ta bắt đầu nhận ra thêm một lần nữa rằng, Chúa Giêsu muốn tận dụng chúng ta để đến gần hơn với những người mà Ngài yêu quý. Ngài tuyển chọn chúng ta và tách các anh em linh mục ra khỏi dân của Ngài và sai chúng ta, là các linh mục đến với dân Ngài; Nếu chúng ta là những anh em linh mục mà không có ý thức điều này, nghĩa là mình thực sự thuộc về đoàn chiên của mình, thì chúng ta không thể hiểu được bản sắc sâu xa nhất của mình là vị chủ chăn hay là người linh mục” (Xem Tông Huấn Evangelii Gaudium - Niềm vui của Tin Mừng, số 268).
Đọc tiếp »

TÌNH HUYNH ĐỆ LINH MỤC (ĐTC Phanxicô, Hội Nghị Quốc Tế Về Chức Linh Mục, 17/02/2022)


(Gần gũi với các linh mục khác)
“…Những dấu hiệu của tình huynh đệ là những dấu hiệu của tình yêu. Thánh Phao-lô, trong Thư thứ nhất gửi tín hữu Cô-rin-tô (Chương 13), đã để lại cho chúng ta một “lộ trình” tình yêu rõ ràng và theo một nghĩa nào đó, đã chỉ ra mục tiêu của tình huynh đệ. Trước hết, để học tính kiên nhẫn, khả năng cảm thấy có trách nhiệm với người khác, chia sẻ gánh nặng của họ, chịu đựng theo một cách nào đó với họ.
Đối lập với sự nhẫn nại là sự thờ ơ, khoảng cách mà chúng ta tạo ra với người khác, để không dính líu đến cuộc sống của họ. Nhiều linh mục trải qua màn kịch của sự đơn độc, của sự cô đơn. Chúng ta có thể cảm thấy không cần sự kiên nhẫn hoặc cân nhắc. Thật vậy, có vẻ như chúng ta chỉ mong đợi sự phán xét từ người khác chứ không phải lòng tốt hay sự quan tâm. Những người khác dường như không thể vui mừng trước những điều tốt đẹp xảy ra trong cuộc sống của chúng ta, hoặc chính chúng ta dường như không thể vui mừng khi chúng ta thấy những điều tốt đẹp xảy ra trong cuộc sống của người khác. Đây là sự đố kỵ, rất hiện hữu trong vòng kết nối của chúng ta; nó là một trở ngại cho phương pháp sư phạm của tình yêu, không chỉ là một tội lỗi cần được thú nhận.
Để cảm thấy mình là một phần của cộng đồng hoặc “nhóm”, không cần phải đeo mặt nạ để khiến bản thân trở nên hấp dẫn hơn đối với người khác. Nói cách khác, chúng ta không cần phải khoe khoang, càng không cần phải thổi phồng, hoặc tệ hơn là trở nên kiêu ngạo hoặc thô lỗ, thiếu tôn trọng người lân cận. Nếu có một điều mà người linh mục có thể khoe khoang, thì đó là lòng thương xót của Chúa. Vì ý thức về tội lỗi, sự yếu đuối và giới hạn của chính mình, nên từ kinh nghiệm, thánh Phaolô biết rằng nơi nào tội lỗi nhiều thì ân sủng càng nhiều hơn (x. Rm 5:20). Đây là thông điệp đầu tiên và yên tâm nhất mà ngài đã mang đến cho chúng ta…” (ĐTC Phanxicô, Hội Nghị Quốc Tế Về Chức Linh Mục, 17/02/2022)
Đọc tiếp »

VÂNG PHỤC (ĐTC Phanxicô, Hội Nghị Quốc Tế Về Chức Linh Mục, 17/02/2022)


(Gần gũi với Giám mục)
“Với tư cách là Giáo hội, ngày nay, quan điểm của chúng ta về sự vâng phục vẫn khác xa với ý thức của Phúc âm. Sự vâng lời không phải là một thuộc tính kỷ luật nhưng là dấu hiệu sâu xa nhất của mối dây liên kết chúng ta trong sự hiệp thông.
Tuân theo (hay vâng lời bề trên) nghĩa là học cách lắng nghe, để nhớ rằng không ai “sở hữu” ý muốn của Thiên Chúa, ý muốn này chỉ được hiểu thông qua sự phân định. Vì thế, vâng lời là chú ý lắng nghe ý muốn của Thiên Chúa, ý muốn ấy được nhận biết một cách chính xác trong mối quan hệ, cụ thể là mối quan hệ với người khác. Thái độ chăm chú lắng nghe như vậy khiến chúng ta nhận ra rằng, không ai trong chúng ta là đầu và cuối của cuộc đời, mà mỗi chúng ta nhất thiết phải tương tác với người khác.
“Logic nội tại” của sự gần gũi, trong trường hợp này là với Giám mục, nhưng ngay cả với những người khác nữa, cho phép chúng ta chiến thắng mọi cám dỗ về tính khép kín, tự biện minh cho bản thân và sống cuộc đời của mình như những “nhà độc thân”. Thay vào đó, nó mời gọi chúng ta lắng nghe người khác, để tìm ra con đường dẫn đến chân lý và cuộc sống…
Vâng lời là quyết định cơ bản để chấp nhận những gì được yêu cầu nơi chúng ta, và làm như vậy như một dấu chỉ cụ thể của bí tích cứu độ phổ quát đó là Giáo hội. Sự vâng lời cũng có thể là thảo luận, chú ý lắng nghe và trong một số trường hợp có thể mang tính cách căng thẳng. Điều này nhất thiết đòi hỏi các linh mục phải cầu nguyện cho các Giám mục của họ và được tự do bày tỏ ý kiến của mình với sự tôn trọng và chân thành. Nó cũng đòi hỏi các Giám mục phải thể hiện sự khiêm tốn, khả năng lắng nghe, tự phê bình và để bản thân được giúp đỡ. Nếu chúng ta có thể duy trì mối ràng buộc này, chúng ta sẽ tiến lên một cách an toàn trên con đường của mình.” (ĐTC Phanxicô, Hội Nghị Quốc Tế Về Chức Linh Mục, 17/02/2022)
Đọc tiếp »

KHÔN NGOAN CỦA CON CÁI CHÚA


Bài trích thư của thánh Gia-cô-bê tông đồ, chương 3 :
13 Anh em thân mến, trong anh em, ai là người khôn ngoan hiểu biết ? Người ấy hãy dùng lối sống tốt đẹp mà chứng tỏ rằng : những hành động của họ phát xuất từ lòng hiền hậu và đức khôn ngoan.
14 Nhưng nếu trong lòng anh em có sự ghen tương, chua chát và tranh chấp, thì anh em đừng có tự cao tự đại mà nói dối, trái với sự thật. 15 Sự khôn ngoan đó không phải từ trời cao ban xuống, nhưng là sự khôn ngoan của thế gian, của con người tự nhiên, của ma quỷ.
16 Thật vậy, ở đâu có ghen tương và tranh chấp, ở đấy có xáo trộn và đủ mọi thứ việc xấu xa. 17 Đức khôn ngoan Chúa ban làm cho con người trở nên trước là thanh khiết, sau là hiếu hoà, khoan dung, mềm dẻo, đầy từ bi và sinh nhiều hoa thơm trái tốt, không thiên vị, cũng chẳng giả hình. 18 Người xây dựng hoà bình thu hoạch được hoa trái đã gieo trong hoà bình, là cuộc đời công chính.
Đọc tiếp »

Thứ hai, Tuần VII - TN



Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022

CHÚA NHẬT VII, TN C



Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 19 tháng 2, 2022

NGƯỜI VỢ QUÝ


Hãy chiêm ngưỡng Lời Chúa viết trước công nguyên, tức cách đây hơn 2000 năm mô tả người vợ quý :
Trích sách Châm ngôn, chương 31 :
10Tìm đâu ra một người vợ đảm đang ?
Nàng quý giá vượt xa châu ngọc.
11Chồng nàng hết dạ tin tưởng nàng,
chàng sẽ chẳng thiếu chi lợi lộc.
12Suốt đời, nàng đem lại hạnh phúc
chứ không gây tai hoạ cho chồng.
13Nàng tìm kiếm len và vải gai,
rồi vui vẻ ra tay làm việc.
14Giống như những thương thuyền,
nàng đem lương thực về từ mãi phương xa.
15Nàng thức dậy khi trời còn tối,
cung cấp phần ăn cho cả nhà, và sai bảo con ăn đứa ở.
16Nàng để mắt đến một thửa ruộng và tậu lấy ;
nàng dùng huê lợi đôi tay mình làm ra
mà canh tác một vườn nho.
17Nàng thắt lưng cho chặt,
luyện cánh tay cho mạnh mẽ dẻo dai.
18Nàng thấy công việc sinh nhiều lợi nhuận,
đèn trong nhà thắp sáng thâu đêm.
19Nàng tra tay vào guồng kéo sợi,
và cầm chắc suốt chỉ trong tay.
20Nàng rộng tay giúp người nghèo khổ
và đưa tay cứu kẻ khốn cùng.
21Nàng không sợ người nhà bị lạnh vì tuyết sương,
bởi cả nhà đều được mặc hai áo.
22Nàng tự tay làm lấy chăn mền,
nàng mặc toàn vải gai, vải tía.
23Chồng nàng được tiếng thơm nơi cổng thành
khi ngồi chung với hàng kỳ mục trong dân.
24Nàng dệt vải đem bán,
cung cấp dây thắt lưng cho nhà buôn.
25Trang phục của nàng là quyền uy danh giá,
nàng mỉm cười khi nghĩ đến tương lai.
26Nàng khôn ngoan trong lời ăn tiếng nói
và dịu hiền khi dạy dỗ bảo ban.
27Nàng để mắt trông nom mọi việc trong nhà,
bánh nàng ăn là do mồ hôi nước mắt nàng làm ra.
28Con nàng đứng lên ca tụng nàng có phúc,
chồng nàng cũng tấm tắc khen ngợi :
29“Có nhiều cô đảm đang,
nhưng em còn trổi trang gấp bội.”
30Duyên dáng là giả trá, sắc đẹp là phù vân.
Người phụ nữ kính sợ ĐỨC CHÚA
mới đáng cho người đời ca tụng.
31Hãy để cho nàng
hưởng những thành quả tay nàng làm ra.
Ước chi nơi cổng thành
nàng luôn được tán dương ca tụng
do những việc nàng làm.
Đọc tiếp »

NÚI TABOR (ISRAEL-2014)


Tin Mừng hôm nay, thứ bảy tuần 6 thường niên, thánh Marcô kể lại “Khi ấy, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. 3 Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. 4 Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. 5 Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng con ở đây thì tốt lắm ! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” (Mc 9, 2-5)
Nhớ năm 2014 đã may mắn được lên núi này, núi Tabor, còn gọi là núi hiển dung, nơi Chúa tỏ dung nhan vinh hiển của Người. Tabor khá cao, phải có xe chuyên dụng chạy lên gần đỉnh mới đi bộ vào nhà thờ xây nơi Chúa biến hình, nhiều dân từ nhiều nước đến viếng… thấy nhiều người cứ bức lá xanh hai hàng cây trước nhà thờ, hỏi để làm gì, họ nói hầm thịt ăn ngon lắm…
“Lạy Thầy, chúng con ở đây thì tốt lắm”… xin cho chúng con cảm nghiệm những giây phút riêng tư bên Chúa thì tốt nhất cho đời sống chúng con, để dù quá bận rộn ở với nhiều người, nhiều nơi… vẫn siêng năng “cắm lều”, dựng trại ở lại thường xuyên với Chúa, nơi Chúa biến hình hằng ngày là nhà thờ chúng con … Amen.
Đọc tiếp »

Thứ bảy, Tuần VI - TN



Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.