Ads 468x60px

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2023

NGÀY MỒNG 3 TẾT: THÁNH HÓA CÔNG ĂN VIỆC LÀM


Đọc tiếp »

CÙ MI MÙNG 2 TẾT QUÝ MÃO 2023

Đọc tiếp »

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2023

THÁNH LỄ (Thánh Irênê-Giám mục)

"Hiến lễ của Hội Thánh mà Chúa dạy chúng ta phải dâng trên toàn thế giới được coi là hy lễ tinh tuyền trước nhan Thiên Chúa và được Người chấp nhận. Không phải Thiên Chúa cần chúng ta dâng hy lễ, nhưng vì ai dâng của lễ thì chính người đó được vinh dự qua của lễ mình dâng, nếu của lễ đó được chấp nhận. Quả vậy, nhờ của lễ mà người ta bày tỏ lòng kính trọng và mến yêu đối với Thiên Chúa...
Vì cũng như bánh là hoa mầu ruộng đất, khi lãnh nhận lời truyền phép, thì không còn là bánh thường nữa, mà là bánh tạ ơn, kết thành bởi hai yếu tố đất và trời ; cũng thế, thân xác chúng ta khi lãnh nhận bánh tạ ơn, thì không còn dễ bị mục nát nữa, vì nắm chắc niềm hy vọng phục sinh."
Đọc tiếp »

CẦU NGUYỆN CHO SỰ HIỆP NHẤT (ĐTC Phanxicô, 20/01/2021)


“... Sự hiệp nhất chỉ có thể đạt được như một kết quả của việc cầu nguyện. Các nỗ lực ngoại giao và đối thoại học thuật là những điều không đủ. Những điều này đã được thực hiện, nhưng chúng vẫn chưa đủ. Chúa Giêsu biết điều này và đã mở đường cho chúng ta bằng cách cầu nguyện. Như vậy, lời cầu nguyện cho hiệp nhất của chúng ta là tham dự khiêm tốn nhưng đầy tin tưởng vào lời cầu nguyện của Chúa, Đấng đã hứa rằng bất cứ lời cầu nguyện nào nhân danh Người sẽ được Chúa Cha lắng nghe (x. Ga 15, 7). Tại thời điểm này, chúng ta có thể tự hỏi: "Tôi có cầu nguyện cho sự hiệp nhất không?" Đó là ý muốn của Chúa Giêsu, nhưng nếu chúng ta kiểm tra các ý định được chúng ta cầu nguyện cho, có lẽ chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng ta đã cầu nguyện rất ít, có lẽ không bao giờ, cho sự hiệp nhất Kitô giáo. Ấy thế nhưng, đức tin của thế giới phụ thuộc vào nó; thật vậy, Chúa đã cầu xin cho chúng ta nên một “để thế gian tin” (Ga 17:21). Thế giới sẽ không tin vì chúng ta thuyết phục được họ bằng những lý lẽ xác đáng, nhưng nếu chúng ta làm chứng cho tình yêu vốn hợp nhất chúng ta, vốn kéo chúng ta lại gần nhau, thì đúng: thế giới sẽ tin.
Trong thời gian khó khăn nghiêm trọng hiện nay, lời cầu nguyện này càng cần thiết hơn để sự hợp nhất thắng thế các cuộc xung đột. Điều cấp thiết là chúng ta phải để qua một bên các sở thích để cổ vũ ích chung, và vì vậy gương tốt của chúng ta là điều căn bản: điều chủ yếu là các Kitô hữu theo đuổi con đường hướng tới sự hợp nhất hữu hình hoàn toàn. Trong những thập niên qua, nhờ ơn Thiên Chúa, đã có nhiều bước tiến tới nhưng chúng ta vẫn cần phải kiên trì trong yêu thương và cầu nguyện, không thiếu tin tưởng hay mệt mỏi. Đó là con đường mà Chúa Thánh Thần đã làm phát sinh trong Giáo hội, trong các Kitô hữu và trong chúng ta, không quay đầu khỏi con đường này. Mãi mãi tiếp tục tiến bước.
Cầu nguyện có nghĩa là đấu tranh cho sự hợp nhất. Vâng, hãy chiến đấu, vì kẻ thù của chúng ta, là ma quỷ, là kẻ gây chia rẽ, như chính từ ngữ đã nói. Chúa Giêsu xin Chúa Thánh Thần ban ơn hợp nhất, tạo nên sự hợp nhất. Ma quỷ luôn chia rẽ. Nó luôn luôn chia rẽ vì chia rẽ rất thuận tiện đối với nó. Nó cổ vũ cho sự chia rẽ ở mọi nơi và bằng mọi cách, trong khi Chúa Thánh Thần luôn kết hợp trong hợp nhất. Nói chung, ma quỷ không cám dỗ chúng ta bằng thần học cao siêu, nhưng bằng sự yếu đuối của anh chị em chúng ta. Nó rất tinh ranh: nó phóng đại các sai lầm và khuyết điểm của người khác, gieo rắc mối bất hòa, kích động chỉ trích và tạo bè phái. Thiên Chúa hành động cách khác: chúng ta có thế nào, Người đón nhận chúng ta như thế, Người yêu chúng ta rất nhiều, nhưng chúng ta như thế nào, Người yêu chúng ta như vậy, và chúng ta ra sao, Người đón nhận chúng ta như thế; Người đón nhận những người khác nhau trong chúng ta, Người đón nhận người tội lỗi, và Người luôn thúc đẩy chúng ta tiến tới sự hợp nhất. Chúng ta có thể tự đánh giá bản thân và tự hỏi mình xem tại những nơi chúng ta đang sống, chúng ta nuôi dưỡng xung đột hay đấu tranh cho việc gia tăng sự hợp nhất bằng các công cụ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta: cầu nguyện và tình yêu. Thay vào đó, điều thúc đẩy xung đột là những câu chuyện ngồi lê đôi mách, luôn nói sau lưng mọi người. Ngồi lê đôi mách là vũ khí tiện dụng nhất mà ma quỷ có để chia rẽ cộng đồng Kitô giáo, chia rẽ các gia đình, chia rẽ bạn bè, chia rẽ luôn luôn. Chúa Thánh Thần luôn linh hứng sự hiệp nhất.” (ĐTC Phanxicô, 20/01/2021)
Đọc tiếp »

DÂN CHÚA KHÔNG MÊ TÍN DỊ ĐOAN


Trích sách Đệ nhị luật, Đnl 18 :
1 Các tư tế Lê-vi, toàn thể chi tộc Lê-vi, sẽ không được chung phần và hưởng gia nghiệp với Ít-ra-en : họ sẽ sống nhờ các lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA và nhờ gia nghiệp của Người. 2 Họ không có gia nghiệp giữa các chi tộc anh em : chính ĐỨC CHÚA là gia nghiệp của họ, như Người đã phán với họ.
3 Đây là quyền lợi các tư tế được hưởng trên dân, trên những người dâng bò hay chiên dê làm lễ hy sinh : người ta sẽ biếu tư tế một cái vai, hai cái hàm và cái dạ dày. 4 Anh (em) phải biếu tư tế sản phẩm đầu mùa lấy từ lúa mì, rượu mới, dầu tươi của anh (em), và từ lông chiên dê mới xén. 5 Thật vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã chọn họ trong mọi chi tộc, để họ và

con cái họ chầu chực và phụng sự mọi ngày nhân danh ĐỨC CHÚA.
6 Nếu một thầy Lê-vi từ một thành nào của anh (em) trong toàn cõi Ít-ra-en, nơi họ đang cư ngụ, đến nơi ĐỨC CHÚA chọn, mỗi khi họ muốn, 7 thì họ sẽ được phụng sự nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, như mọi anh em của họ là các thầy Lê-vi đang chầu chực tại đó trước nhan ĐỨC CHÚA ; 8 họ sẽ được ăn một phần bằng phần của những người kia, không kể tiền bán của cải cha ông để lại.
9 Khi vào đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), thì anh (em) đừng học đòi những thói ghê tởm của các dân tộc ấy : 10 giữa anh (em), không được thấy ai làm lễ thiêu con trai hoặc con gái mình, không được thấy ai làm nghề bói toán, chiêm tinh, tướng số, phù thuỷ, 11 bỏ bùa, ngồi đồng ngồi cốt, chiêu hồn. 12 Thật vậy, hễ ai làm những việc ấy thì là điều ghê tởm đối với ĐỨC CHÚA, và chính vì những điều ghê tởm ấy mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã trục xuất các dân tộc ấy cho khuất mắt anh (em). 13 Anh (em) phải sống trọn hảo với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em). 14 Các dân tộc anh (em) sắp trục xuất ấy, thì nghe những thầy chiêm tinh, thầy bói, còn anh (em) thì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), không cho làm như vậy.
Đọc tiếp »

MỒNG 02 TẾT QUÝ MÃO 2023: KÍNH NHỚ TỔ TIÊN


Đọc tiếp »

MỒNG 01 TẾT QUÝ MÃO: LỄ TÂN NIÊN, MỪNG TUỔI CHA SỞ

Đọc tiếp »

MỒNG 01 TẾT QUÝ MÃO 2023: THÁNH LỄ TÂN NIÊN


Đọc tiếp »

HIỆP NHẤT (ĐTC Phanxicô, 20/01/2021)


“... tuần lễ từ ngày 18 đến ngày 25 tháng Giêng được dành riêng cho việc này: cầu xin Thiên Chúa ban cho hồng phúc hiệp nhất để vượt qua tai tiếng chia rẽ giữa các tín hữu của Chúa Giêsu.
Sau Bữa Tiệc Ly, Người đã cầu nguyện cho các tín hữu của Người, “để tất cả chúng nên một” (Ga 17:21). Đây là lời cầu nguyện của Người trước cuộc Khổ nạn, chúng ta có thể gọi đó là chúc thư tinh thần của Người. Tuy nhiên, chúng ta nên lưu ý điều này: Chúa không ra lệnh các môn đồ của Người phải hiệp nhất. Không, Người đã cầu nguyện. Người cầu nguyện với Chúa Cha cho chúng ta, để chúng ta nên một. Điều này có nghĩa là chúng ta không thể đạt được sự hợp nhất bằng chính sức mình. Trên hết, sự hợp nhất là một hồng phúc, nó là một ơn thánh cần được cầu xin qua lời cầu nguyện.
Mỗi người trong chúng ta đều cần nó. Thực thế, chúng ta biết chúng ta không có khả năng duy trì sự hiệp nhất ngay trong chính chúng ta. Ngay cả Thánh tông đồ Phaolô cũng cảm thấy mâu thuẫn đau đớn trong bản thân: muốn điều thiện nhưng lại nghiêng về điều ác (xem Rm 7:19). Nhờ thế, ngài đã nắm được gốc rễ của rất nhiều chia rẽ bao quanh chúng ta - giữa người ta, trong gia đình, trong xã hội, giữa các quốc gia và thậm chí giữa các tín hữu - và bên trong chúng ta. Công đồng Vaticanô II đã tuyên bố, “sự mất cân bằng mà thế giới đang lao khổ được liên kết với sự mất cân bằng căn bản hơn vốn bắt nguồn từ trái tim con người. Vì nơi con người, nhiều yếu tố đang vật lộn với nhau. […] Do đó, họ phải chịu đựng nhiều chia rẽ nội bộ, và từ những chia rẽ này phát sinh ra nhiều bất hòa lớn lao trong xã hội” (Gaudium et spes, 10).
Vì vậy, giải pháp cho các chia rẽ này là không nên chống lại một ai, bởi vì sự bất hòa sẽ phát sinh ra nhiều bất hòa hơn. Phương thuốc thực sự bắt đầu bằng cách cầu xin Thiên Chúa ban hòa bình, hòa giải, hiệp nhất...” (ĐTC Phanxicô, 20/01/2021)
Đọc tiếp »

CHÚA GIÊSU: LỜI CỦA THIÊN CHÚA (ĐTC Phanxicô, giáo lý 18/01/2023:)


“Anh chị em thân mến, chúc anh chị em một buổi sáng tốt đẹp!
Thứ Tư tuần trước, chúng ta đã bắt đầu một chu kỳ giáo lý về niềm đam mê rao giảng Tin Mừng, nghĩa là về lòng nhiệt thành tông đồ phải làm sinh động Giáo hội và mỗi Kitô hữu. Hôm nay chúng ta nhìn vào mẫu gương công bố khó lòng vượt qua được: Chúa Giêsu, Đấng mà Tin Mừng

Lễ Giáng Sinh gọi là “Lời Thiên Chúa” (x. Ga 1,1).
Việc Người là Ngôi Lời cho chúng ta thấy một khía cạnh thiết yếu của Chúa Giêsu: Người luôn tương quan, đi ra ngoài, không bao giờ cô lập, luôn ở trong tương quan, đi ra ngoài; trên thực tế, lời nói hiện hữu để được truyền đi, được thông truyền. Chúa Giêsu là như vậy, Ngôi Lời vĩnh cửu của Chúa Cha được ngỏ với chúng ta, được thông truyền cho chúng ta. Đức Kitô không chỉ có lời ban sự sống, nhưng Người biến cuộc đời mình thành Lời, thành sứ điệp: nghĩa là Người sống luôn hướng về Chúa Cha và về chúng ta. Luôn nhìn về Chúa Cha là Đấng đã sai Người và nhìn chúng ta là những người Người được sai đến.
Thật vậy, nếu chúng ta nhìn vào những ngày của Người, được mô tả trong Tin Mừng, chúng ta thấy rằng sự thân mật với Chúa Cha, việc cầu nguyện, được đặt lên hàng đầu, vì thế Chúa Giêsu dậy sớm, khi trời còn tối, và đi vào những nơi vắng vẻ để cầu nguyện (xem Mc 1,35; Lc 4,42) để thưa chuyện với Chúa Cha. Mọi quyết định và chọn lựa quan trọng nhất đều được thực hiện sau khi đã cầu nguyện (x. Lc 6,12; 9,18). Chính trong mối tương quan này, trong lời cầu nguyện liên kết Người với Chúa Cha trong Chúa Thánh Thần này, mà Chúa Giêsu khám phá ra ý nghĩa việc Người làm người, việc Người hiện hữu trong thế gian vì Người đang thi hành sứ vụ cho chúng ta, được Chúa Cha sai đến với chúng ta.
Về phương diện này, cử chỉ công khai đầu tiên mà Người thực hiện sau nhiều năm sống ẩn dật ở Nadarét thật đáng lưu ý. Chúa Giêsu không thực hiện một phép lạ vĩ đại, Người không gửi một thông điệp hữu hiệu, nhưng trà trộn với những người đi chịu phép rửa của Gioan. Như thế, Người cống hiến cho chúng ta chìa khóa hiểu hành động của Người trong thế giới: ra sức hết mình vì tội nhân, bày tỏ tình liên đới với chúng ta không phân cách, trong việc chia sẻ trọn vẹn sự sống.
Thật vậy, khi nói về sứ vụ của Người, Người nói rằng Người không đến “để được phục vụ, nhưng để phục vụ và hiến mạng sống mình” (Mc 10,45). Mỗi ngày, sau khi cầu nguyện, Chúa Giêsu dành cả ngày để loan báo Nước Thiên Chúa và dành cả ngày ấy cho người ta, đặc biệt cho những người nghèo nhất và yếu đuối nhất, cho những người tội lỗi và bệnh tật (x. Mc 1,32-39). Nghĩa là Chúa Giêsu tiếp xúc với Chúa Cha trong cầu nguyện, rồi tiếp xúc với mọi người để truyền giáo, để dạy giáo lý, để dạy con đường dẫn đến Nước Thiên Chúa…”
Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2023

DÂNG LỄ ĐẸP LÒNG CHÚA


Trích khảo luận Chống lạc giáo của thánh I-rê-nê, giám mục :
“Hiến lễ của Hội Thánh mà Chúa dạy chúng ta phải dâng trên toàn thế giới được coi là hy lễ tinh tuyền trước nhan Thiên Chúa và được Người chấp nhận. Không phải Thiên Chúa cần chúng ta dâng hy lễ, nhưng vì ai dâng của lễ thì chính người đó được vinh dự qua của lễ mình dâng, nếu của lễ đó được chấp nhận.
Quả vậy, nhờ của lễ mà người ta bày tỏ lòng kính

trọng và mến yêu đối với một vị vua. Đó là điều Chúa đã giảng dạy, khi muốn chúng ta dâng của lễ với tất cả lòng đơn sơ trong trắng : Nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. Chúng ta phải dâng cho Thiên Chúa những của đầu mùa trong các loài Chúa đã dựng nên, như ông Mô-sê nói : Ngươi không được đến tay không trước nhan Chúa là Thiên Chúa của ngươi. Như vậy, khi bày tỏ lòng biết ơn đối với Thiên Chúa vì những ơn Người ban, con người được nên đẹp lòng Thiên Chúa và được Người ban cho vinh dự…
Vì thế, chúng ta phải dâng hiến lễ lên Thiên Chúa, và trong mọi sự, phải đem lòng biết ơn đối với Đấng Hoá Công là Thiên Chúa mà dâng lên Người các của đầu mùa trong các loài thụ tạo Người đã dựng nên, ý hướng phải trong sạch, lòng tin chân thành, lòng cậy bền vững, và lòng mến thiết tha. Chỉ Hội Thánh mới hiến dâng lễ vật tinh tuyền này lên Đấng Hoá Công, khi đem lòng tri ân mà dâng lên Người hiến lễ lấy từ trong những gì Người đã dựng nên.”
Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2023

ĐAVÍT THA MẠNG KẺ TÌM GIẾT MÌNH


“Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất, 1Sm 24,3-
3 Hôm đó, vua Sa-un lấy trong toàn thể Ít-ra-en ba ngàn quân tinh nhuệ, và lên đường để tìm bắt ông Đa-vít và người của ông, ở phía đông các Mỏm Đá Sơn Dương. 4 Vua đến các bãi quây chiên dê bên đường. Ở đó có một cái hang và vua Sa-un vào đó để đi việc cần. Ông Đa-vít và người của ông đang ngồi ở cuối hang. 5 Người của ông Đa-vít nói với ông : “Đây là ngày Đức Chúa phán với ông : ‘Này ta trao kẻ thù của ngươi vào tay ngươi, ngươi sẽ đối xử với nó thế nào tuỳ ý.’” Ông Đa-vít đứng dậy và cắt vạt áo khoác của vua Sa-un. 6 Sau đó, ông Đa-vít áy náy trong lòng vì đã cắt vạt áo của vua Sa-un. 7 Ông bảo người của ông : “Xin Đức Chúa đừng để tôi làm điều này cho chúa thượng của tôi, đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong, đó là xin Đức Chúa đừng để tôi tra tay hại vua, vì người là đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong.” 8 Nhờ những lời ấy, ông Đa-vít đã ngăn chặn người của ông, không để cho họ xông vào vua Sa-un.
Vua Sa-un đứng lên, ra khỏi hang và lên đường. 9 Sau đó, ông Đa-vít cũng đứng lên, ra khỏi hang và kêu đằng sau vua Sa-un rằng : “Thưa đức vua là chúa thượng con !” Vua Sa-un ngoái lại đằng sau. Ông Đa-vít sấp mặt sát đất mà lạy. 10 Ông Đa-vít nói với vua Sa-un : “Tại sao cha lại nghe lời người ta nói rằng Đa-vít đang tìm cách hại cha ? 11 Hôm nay đây, chính mắt cha thấy Đức Chúa đã trao cha vào tay con, hôm nay, trong hang ; người ta nói đến chuyện giết cha, nhưng con đã thương hại cha và nói : ‘Tôi sẽ không tra tay hại chúa thượng tôi, vì người là đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong.’ 12 Thưa cha, xin nhìn xem, vâng, xin nhìn xem vạt áo choàng của cha trong tay con. Vì con đã cắt áo choàng của cha và không giết cha, thì xin cha biết và thấy cho rằng tay con không làm điều ác, điều lỗi, và con đã không phạm tội hại cha, trong khi cha mưu toan lấy mạng sống con. 13 Xin Đức Chúa phân xử giữa con và cha, và xin Đức Chúa phạt cha để trả thù cho con, nhưng tay con sẽ không đụng đến cha. 14 Như tục ngữ người xưa có nói : ‘Điều ác từ kẻ ác mà ra’, nên tay con sẽ không đụng đến cha. 15 Đức vua Ít-ra-en đã ra trận để đánh ai ? Cha đuổi theo ai ? Một con chó chết ! Một con bọ chét ! 16 Đức Chúa sẽ là trọng tài, Người sẽ phân xử giữa con và cha. Xin Người nhìn xem và biện hộ cho con, xin Người phân xử để con thoát khỏi tay cha !”
17 Khi ông Đa-vít nói với vua Sa-un những lời đó xong, thì vua Sa-un hỏi : “Đa-vít con cha, có phải tiếng của con đấy không ?” Rồi vua Sa-un oà lên khóc. 18 Vua nói với ông Đa-vít : “Con công chính hơn cha, vì con xử tốt với cha, còn cha thì xử ác với con. 19 Hôm nay con đã tỏ ra là con làm điều tốt cho cha, vì Đức Chúa đã nộp cha vào tay con, mà con đã không giết cha. 20 Có ai gặp kẻ thù của mình mà cứ để nó đi yên lành không ? Xin Đức Chúa thưởng con vì điều tốt con làm cho cha hôm nay. 21 Giờ đây cha biết rằng : chắc chắn con sẽ làm vua, và vương quyền Ít-ra-en sẽ vững mãi trong tay con.”
Đọc tiếp »

Thứ bảy,Tuần 2- Mùa TN


Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2023

DÂN CHÚA CHỌC GIẬN CHÚA


Trích sách Đệ nhị luật, Đnl 9,7-
7 Anh (em) phải nhớ, đừng quên rằng anh (em) đã chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), trong sa mạc. Từ ngày anh (em) ra khỏi đất Ai-cập cho đến khi tới đây, anh em đã phản nghịch chống lại ĐỨC CHÚA. 8 Tại núi Khô-rép, anh em đã chọc giận ĐỨC CHÚA, và Người đã nổi cơn thịnh nộ với anh em đến nỗi muốn tiêu diệt anh em. 9 Khi lên núi để nhận các bia đá, những tấm bia của giao ước mà ĐỨC CHÚA đã lập với anh em, tôi đã ở trên núi bốn mươi ngày bốn mươi đêm, không ăn bánh, không uống nước. 10 ĐỨC CHÚA đã ban cho tôi những bia đá do ngón tay Thiên Chúa viết, trên đó có mọi lời ĐỨC CHÚA đã phán với anh em trên núi, từ trong đám lửa, trong ngày đại hội. 11 Sau bốn mươi ngày bốn mươi đêm, ĐỨC CHÚA ban cho tôi hai bia đá, là những tấm bia của giao ước. 12 Bấy giờ, ĐỨC CHÚA phán với tôi : “Đứng lên ! Mau xuống khỏi đây, vì dân của ngươi đã hư hỏng rồi, dân mà ngươi đã đưa ra khỏi Ai-cập. Chúng đã vội đi ra ngoài con đường Ta đã truyền cho chúng đi. Chúng đã đúc một tượng để thờ.” 13 ĐỨC CHÚA phán với tôi : “Ta thấy rằng dân này là một dân cứng cổ. 14 Cứ để mặc Ta làm, Ta sẽ tiêu diệt chúng, sẽ xoá tên chúng không còn dấu vết trong thiên hạ. Nhưng Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân tộc mạnh và đông hơn chúng.”
15 Tôi đã quay đầu, xuống núi, bấy giờ núi đang bốc lửa, hai tay tôi cầm hai tấm bia của giao ước. 16 Tôi đã thấy anh em phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em : anh em đã đúc tượng một con bê để thờ, anh em đã vội đi ra ngoài con đường ĐỨC CHÚA đã truyền cho anh em đi. 17 Tôi bèn nắm lấy hai bia đá, dùng hai tay mà ném, và đập vỡ hai tấm bia đó trước mắt anh em. 18 Tôi đã phục xuống trước mặt ĐỨC CHÚA ; như lần trước, suốt bốn mươi ngày bốn mươi đêm, tôi không ăn bánh, không uống nước, vì mọi tội anh em đã phạm, khi làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, để trêu giận Người. 19 Ấy vì tôi kinh hãi cơn thịnh nộ và trận lôi đình của ĐỨC CHÚA đang bùng lên chống anh em, đến nỗi Người muốn tiêu diệt anh em ; nhưng cả lần này nữa, ĐỨC CHÚA cũng nhậm lời tôi. 20 Với ông A-ha-ron, ĐỨC CHÚA cũng nổi cơn thịnh nộ dữ dội, đến nỗi muốn tiêu diệt ông ấy ; lúc đó, tôi cũng cầu xin cho ông A-ha-ron nữa. 21 Còn việc tội anh em đã làm, là con bê, tôi đã lấy, bỏ vào lửa mà thiêu, nghiền nát, tán kỹ, đến nhuyễn thành bụi, rồi ném bụi đó xuống khe nước từ núi chảy ra.
25 Tôi đã phục xuống trước mặt ĐỨC CHÚA, suốt bốn mươi ngày bốn mươi đêm tôi đã phục xuống, vì ĐỨC CHÚA đã nói đến chuyện tiêu diệt anh em. 26 Tôi cầu xin ĐỨC CHÚA và thưa rằng : “Lạy Chúa là ĐỨC CHÚA, xin đừng huỷ diệt dân Ngài, cơ nghiệp Ngài đã dùng sức mạnh lớn lao của Ngài để giải thoát, và đã ra tay uy quyền đưa ra khỏi Ai-cập. 27 Xin nhớ đến các tôi tớ Ngài là ông Áp-ra-ham, ông I-xa-ác và ông Gia-cóp, xin đừng để ý đến sự ngoan cố, sự gian ác và tội của dân này, 28 kẻo trong đất mà Ngài đã đưa chúng con ra, người ta lại nói : ‘Chính vì ĐỨC CHÚA đã không thể đưa chúng vào đất Người đã thề hứa với chúng, và chính vì ghét chúng mà Người đã đưa chúng ra khỏi đây để giết chúng trong sa mạc !’ 29 Thế nhưng đó là dân Ngài, cơ nghiệp Ngài đã dùng sức mạnh lớn lao và cánh tay uy quyền đưa ra khỏi Ai-cập.”
Đọc tiếp »

SA-UN GHEN GHÉT ĐAVÍT và TÌNH BẠN THẬT ĐẸP CỦA GIONNATHAN


Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất, 1Sm 18,6-
Ngày ấy, khi ông Đa-vít hạ được tên Phi-li-tinh trở về, thì phụ nữ từ hết mọi thành của Ít-ra-en kéo ra, ca hát múa nhảy, đón vua Sa-un, với trống con, với tiếng reo mừng và tiếng não bạt. 7 Phụ nữ vui đùa ca hát rằng :
“Vua Sa-un hạ được hàng ngàn,
ông Đa-vít hàng vạn.”
8 Vua Sa-un giận lắm, và bực mình vì lời ấy. Vua nói : “Người ta cho Đa-vít hàng vạn, còn ta thì họ cho hàng ngàn. Nó chỉ còn thiếu ngôi vua nữa thôi !” 9 Từ ngày đó về sau, vua Sa-un nhìn Đa-vít với con mắt ghen tị.
19 1 Vua Sa-un nói với ông Giô-na-than, con vua, và với toàn thể triều thần về ý định giết ông Đa-vít. Nhưng ông Giô-na-than, con vua Sa-un, lại rất có cảm tình với ông Đa-vít. 2 Ông Giô-na-than báo cho ông Đa-vít rằng : “Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh. Vậy sáng mai anh hãy coi chừng, hãy ở nơi kín đáo và ẩn mình đi. 3 Phần tôi, tôi sẽ đi ra, sẽ đứng cạnh cha tôi trong cánh đồng, nơi anh đang trốn, tôi sẽ nói với cha tôi về anh. Thấy thế nào, tôi sẽ báo cho anh.”
4 Ông Giô-na-than gặp vua Sa-un, cha mình, và nói tốt cho ông Đa-vít. Ông nói với vua : “Xin đức vua đừng phạm tội hại tôi tớ ngài là Đa-vít, vì anh ấy đã không phạm tội hại ngài, và các hành động của anh là điều rất lợi cho ngài. 5 Anh đã liều mạng hạ tên Phi-li-tinh, và Đức Chúa đã thắng lớn để bảo vệ toàn thể Ít-ra-en. Ngài đã thấy và đã vui mừng. Vậy sao ngài lại phạm tội đổ máu vô tội, mà vô cớ giết Đa-vít ?” 6 Vua Sa-un nghe theo lời ông Giô-na-than, vua thề rằng : “Có Đức Chúa hằng sống, ta thề : nó sẽ không bị giết.” 7 Ông Giô-na-than gọi ông Đa-vít đến và thuật lại tất cả những điều ấy ; rồi dẫn ông Đa-vít đến với vua Sa-un, và ông Đa-vít lại phục vụ vua như trước.
Đọc tiếp »

LÒNG MẾN (Thánh giáo hoàng Clementê I)

"Ai có lòng mến trong Đức Ki-tô, hãy thực hành những điều Đức Ki-tô truyền. Ai giải thích nổi mối dây ràng buộc của lòng mến Thiên Chúa ? Ai diễn tả được vẻ đẹp huy hoàng của lòng mến ấy ? Lòng mến đưa chúng ta lên tới chiều cao khôn tả. Lòng mến gắn chặt chúng ta với Thiên Chúa, lòng mến che phủ muôn vàn tội lỗi. Lòng mến chịu đựng tất cả, bao dung tất cả một cách kiên nhẫn ; trong lòng mến không có gì nhơ nhớp, không một chút kiêu căng ; lòng mến không chấp nhận chia rẽ, không xúi giục nổi loạn ; lòng mến làm mọi sự trong tinh thần hoà hợp ; tất cả những người được Thiên Chúa tuyển chọn đều nên hoàn thiện nhờ lòng mến. Không có lòng mến thì chẳng có gì làm đẹp lòng Thiên Chúa..."
Đọc tiếp »

Thứ sáu,Tuần 2- Mùa TN


Đọc tiếp »

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2023

NHƯỜNG CHỖ CHO CHÚA VÀ NGƯỜI KHÁC (ĐTC Phanxicô, huấn từ 15/01/2023:)


“Với tinh thần phục vụ khiêm tốn với khả năng nhường bước cho Chúa Giêsu, Thánh Gioan Tẩy Giả dạy chúng ta một điều quan trọng: hãy thoát khỏi những ràng buộc… Bước sang một bên, học cách rời đi: Tôi đã hoàn thành sứ mệnh này, tôi đã có cuộc gặp gỡ này, tôi sẽ bước sang một bên và nhường chỗ cho Chúa. Hãy học cách bước sang một bên, không lấy một cái gì đó cho bản thân để bù đắp.
Chúng ta hãy nghĩ xem điều này quan trọng biết bao đối với một linh mục, người được yêu cầu rao giảng và cử hành, không phải vì tự cao hay vì lợi ích, nhưng để đồng hành với người khác đến với Chúa Giêsu.
Thử nghĩ điều này quan trọng biết bao đối với cha mẹ, nuôi nấng con cái với biết bao hy sinh nhưng rồi lại phải để chúng tự do đi trên con đường riêng của mình trong công việc, trong hôn nhân, trong cuộc sống. Điều tốt và đúng đắn là cha mẹ tiếp tục bảo đảm sự hiện diện của họ, nói với con cái của họ: “Bố mẹ sẽ không để con một mình đâu”, nhưng với sự thận trọng, không xâm phạm, nhưng tạo ra cho con cái sự tự do để phát triển.
Và điều tương tự cũng áp dụng cho các lĩnh vực khác, chẳng hạn như tình bạn, cuộc sống lứa đôi, cuộc sống cộng đồng. Giải phóng bản thân khỏi những ràng buộc vào cái tôi của chính mình và biết cách bước sang một bên phải trả giá, nhưng rất quan trọng: đây là bước quyết định để phát triển trong tinh thần phục vụ, mà không tìm kiếm điều gì đáp lại.
Thưa anh chị em, chúng ta hãy thử tự hỏi: chúng ta có khả năng tạo không gian cho người khác không? Hãy lắng nghe họ, để họ tự do, không ràng buộc họ với chính chúng ta, đừng đòi hỏi sự công nhận. Và đôi khi, hãy để họ nói chứ đừng nói “Bạn chẳng biết gì cả!”. Hãy để họ nói, nhường chỗ cho người khác. Chúng ta thu hút người khác đến với Chúa Giêsu hay đến với chính mình? Và hơn nữa, noi gương thánh Gioan: chúng ta có biết vui mừng khi mọi người đi theo con đường riêng của họ và đi theo tiếng gọi của họ, ngay cả khi điều này đòi hỏi một số tách rời khỏi chúng ta? Chúng ta có vui mừng trước những thành tựu của họ, với sự chân thành và không ghen tị không? Điều này mang đến cho những người khác cơ hội phát triển.
Xin Mẹ Maria, tôi tớ của Chúa, giúp chúng ta thoát khỏi những ràng buộc, biết nhường chỗ cho Chúa và nhường chỗ cho người khác.”
Đọc tiếp »

ĐAVIT THẮNG GỒLIÁT


Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất, 1Sm 17,32-
32 Ngày ấy, Đa-vít được dẫn đến gặp vua Sa-un và nói với vua Sa-un rằng : “Đừng ai ngã lòng vì tên Phi-li-tinh Go-li-át. Tôi tớ ngài đây sẽ đi chiến đấu với nó.” 33 Vua Sa-un nói với Đa-vít : “Con không thể đến với tên Phi-li-tinh ấy để chiến đấu với nó, vì con chỉ là một đứa trẻ, còn nó, từ khi còn trẻ, đã là một chiến binh.”37 Đa-vít nói : “Đức Chúa là Đấng đã cứu con khỏi vuốt sư tử và vuốt gấu, chính Người sẽ cứu con khỏi tay tên Phi-li-tinh này.” Vua Sa-un nói với Đa-vít : “Thế thì con hãy đi, xin Đức Chúa ở với con !”
40 Cậu cầm gậy trong tay, chọn lấy năm hòn đá cuội dưới suối, bỏ vào túi chăn chiên, vào bị của cậu, rồi tay cầm dây phóng đá, cậu tiến về phía tên Phi-li-tinh. 41 Tên Phi-li-tinh từ từ tiến lại gần Đa-vít, đi trước mặt nó là người mang thuẫn. 42 Tên Phi-li-tinh nhìn, và khi thấy Đa-vít, nó khinh dể cậu, vì cậu còn trẻ, có mái tóc hung và đẹp trai. 43 Tên Phi-li-tinh nói với Đa-vít : “Tao là chó hay sao mà mầy cầm gậy đến với tao ?” Và tên Phi-li-tinh lấy tên các thần của mình mà nguyền rủa Đa-vít. 44 Tên Phi-li-tinh nói với Đa-vít : “Đến đây với tao, tao sẽ đem thịt mày làm mồi cho chim trời và dã thú.” 45 Đa-vít bảo tên Phi-li-tinh : “Mày mang gươm, mang giáo, cầm lao mà đến với tao. Còn tao, tao đến với mày nhân danh Đức Chúa các đạo binh là Thiên Chúa các hàng ngũ Ít-ra-en mà mày thách thức. 46 Ngay hôm nay Đức Chúa sẽ nộp mày vào tay tao, tao sẽ hạ mày và làm cho đầu mày lìa khỏi thân. Ngay hôm nay tao sẽ đem xác chết của quân đội Phi-li-tinh làm mồi cho chim trời và dã thú. Toàn cõi đất sẽ biết rằng có một Thiên Chúa che chở Ít-ra-en, 47 và toàn thể đại hội này sẽ biết rằng không phải nhờ gươm, nhờ giáo mà Đức Chúa ban chiến thắng, vì chiến đấu là việc của Đức Chúa, và Người sẽ trao chúng mày vào tay chúng tao !”
48 Khi tên Phi-li-tinh bắt đầu xông lên và đến gần để đương đầu với Đa-vít, thì từ trận tuyến Đa-vít vội vàng chạy ra đương đầu với tên Phi-li-tinh. 49 Đa-vít thọc tay vào bị, rút từ đó ra một hòn đá, rồi dùng dây phóng mà ném trúng vào trán tên Phi-li-tinh. Hòn đá cắm sâu vào trán, khiến nó ngã sấp mặt xuống đất. 50 Thế là Đa-vít thắng tên Phi-li-tinh nhờ dây phóng và hòn đá. Cậu hạ tên Phi-li-tinh và giết nó. Nhưng trong tay Đa-vít không có gươm. 51 Đa-vít chạy lại, đứng trên xác tên Phi-li-tinh, lấy gươm của nó, rút khỏi bao, kết liễu đời nó và dùng gươm chặt đầu nó. Người Phi-li-tinh thấy người hùng của mình đã chết thì chạy trốn.
Đọc tiếp »

Thứ năm,Tuần 2- Mùa TN


Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.