Ads 468x60px

Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2022

BƯỚC VÀO THÁNG ĐỨC MẸ… THƯ VÀ LỜI KINH CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ GỬI TOÀN THỂ CÁC TÍN HỮU DỊP THÁNG 5 NĂM 2020 (Bản dịch của Ủy ban Phụng tự - HĐGM VN)


Anh chị em thân mến,
Tháng 5 đang đến, tháng mà dân Thiên Chúa bày tỏ cách đặc biệt tâm tình yêu mến và lòng sùng kính đối với Đức Trinh Nữ Maria. Và truyền thống đạo đức trong tháng này là đọc kinh Mân Côi tại nhà cùng với gia đình. Những hạn chế trong thời gian đại dịch đã giúp chúng ta nhận ra cách rõ nét hơn giá trị của “gia đình”, kể cả trong lãnh vực thiêng liêng.
Vì thế, tôi muốn khuyến khích mọi người tái khám phá nét đẹp của việc cầu nguyện với kinh Mân côi trong tháng 5. Kinh Mân côi có thể đọc chung cũng như đọc riêng; tùy theo hoàn cảnh thực tế, anh chị em có thể chọn cách đọc thuận lợi nhất. Tiêu chuẩn để chọn lựa vẫn là sự đơn giản, và anh chị em có thể dễ dàng tìm thấy trên internet những mẫu cầu nguyện tốt để làm theo.
Tôi cũng soạn hai lời kinh dâng lên Đức Mẹ để anh chị em đọc vào cuối giờ kinh Mân côi, chính tôi sẽ cùng hợp ý với tất cả anh chị em để đọc những lời kinh này trong tháng 5. Cùng với bức thư này, tôi xin gửi hai lời kinh ấy để tất cả mọi người cùng đọc.
Anh chị em thân mến, việc chiêm ngắm khuôn mặt Chúa Kitô và trái tim Mẹ Maria, Mẹ của chúng ta, sẽ liên kết chúng ta cách chặt chẽ hơn trong một gia đình thiêng liêng và sẽ giúp chúng ta vượt qua cơn thử thách này. Tôi cầu nguyện cho anh chị em, đặc biệt cho những người đau khổ nhất, và xin anh chị em cũng cầu nguyện cho tôi. Tôi xin cám ơn và thân ái chúc lành cho anh chị em.
Roma, đền thờ thánh Gioan Lateranô, ngày 25/04/2020
Lễ thánh Marcô, thánh sử
I .
Lạy Mẹ Maria, Mẹ luôn tỏa sáng như dấu chỉ của ơn cứu độ và niềm hy vọng trên mọi nẻo đường chúng con đi.
Chúng con tín thác vào Mẹ, là Đấng cứu kẻ liệt kẻ khốn, khi đứng bên chân Thánh Giá, Mẹ đã thông dự vào nỗi khổ đau của Chúa Giêsu, và luôn kiên vững đức tin.
Lạy Mẹ là Đấng bảo vệ dân thành Rôma,
Mẹ biết những gì chúng con đang cần, và chúng con biết chính Mẹ sẽ giúp chúng con, như xưa tại Cana xứ Galilê, để niềm vui và lễ hội sẽ trở lại sau cơn thử thách này.
Lạy Mẹ của Tình yêu Thiên Chúa, xin giúp chúng con vâng theo điều Chúa Cha muốn và thực thi điều Chúa Giêsu dạy, vì chính Người đã gánh lấy nỗi thống khổ của chúng con, và mang lấy những đau thương của chúng con, để qua thập giá, Người đưa chúng con đến niềm vui Phục sinh.
Chúng con trông cậy rất thánh Đức Mẹ Chúa Trời, xin chớ chê chớ bỏ lời chúng con nguyện trong cơn gian nan thiếu thốn, Đức Nữ đồng trinh hiển vinh sáng láng, hằng chữa chúng con cho khỏi sự dữ.
II.
“Chúng con trông cậy Rất thánh Đức Mẹ Chúa Trời”.
Lạy Mẹ là Mẹ Thiên Chúa và là Mẹ chúng con, trong nghịch cảnh này, khi cả thế giới đang sầu khổ âu lo, chúng con chạy đến ẩn náu nơi Mẹ để được chở che.
Lạy Đức Trinh Nữ Maria, xin đưa mắt nhân từ nhìn đến chúng con đang trong cơn đại dịch Corona. Xin Mẹ an ủi những người đang khổ đau than khóc thân nhân đã lìa trần, và những khi phải an táng một cách đau đớn hơn. Xin nâng đỡ những ai đang âu lo vì người thân nhiễm bệnh, nhưng không thể ở gần bên để tránh bị lây nhiễm. Xin ban niềm trông cậy cho những người đang khủng hoảng vì một tương lai quá bấp bênh và do hậu quả kinh tế và công việc.
Lạy Mẹ là Mẹ Thiên Chúa và là Mẹ chúng con, xin Mẹ chuyển cầu cùng Chúa là Cha giàu lòng thương xót, để gánh nặng đau thương này chóng qua, để hy vọng và bình an sớm ló dạng. Như xưa ở Cana, xin Mẹ ngỏ lời với Con chí thánh của Mẹ, để Người ban thêm sức mạnh cho gia đình các bệnh nhân và nạn nhân, để Người mở lòng họ đón nhận niềm tin tưởng cậy trông.
Xin Mẹ bảo vệ các bác sĩ, y tá, nhân viên y tế và tình nguyện viên, những người đang ở tuyến đầu trong tình trạng khẩn cấp này và đang liều mạng sống của chính mình để cứu mạng người khác. Xin Mẹ đồng hành nâng đỡ những nỗ lực anh hùng của họ, xin ban cho họ nghị lực, lòng quảng đại và được an mạnh.
Xin Mẹ luôn ở gần bên những người đang ngày đêm chăm sóc bệnh nhân, và các linh mục, trong thao thức mục vụ và dấn thân vì Tin Mừng, đang tìm cách trợ giúp và nâng đỡ mọi người.
Lạy Rất Thánh Đồng Trinh, xin soi sáng tâm trí các nhà nghiên cứu khoa học, giúp họ tìm ra những giải pháp hiệu quả để chế ngự mầm bệnh này.
Xin Mẹ trợ giúp các nhà lãnh đạo quốc gia, để họ biết khôn ngoan, ân cần và quảng đại hỗ trợ những ai đang thiếu thốn những gì thiết yếu cho cuộc sống, và biết hoạch định những giải pháp xã hội và kinh tế với tầm nhìn xa rộng và tình liên đới.
Lạy Mẹ Maria rất thánh, xin đánh động lương tâm con người, biết sử dụng ngân sách khổng lồ cho việc đẩy mạnh các công trình nghiên cứu thích hợp để ngăn ngừa những thảm họa tương tự trong tương lai thay vì sử dụng để cải tiến và tăng cường các loại vũ khí.
Lạy Mẹ dấu yêu, xin cho chúng con nhận thức rằng tất cả mọi người đều thuộc về một đại gia đình duy nhất, nhận ra mối dây liên kết chúng con, để với tinh thần huynh đệ và liên đới, chúng con có thể giúp đỡ cho biết bao người còn đang sống trong túng nghèo khốn khổ. Xin Mẹ giúp chúng con luôn giữ vững đức tin, kiên trì phục vụ và liên lỉ cầu nguyện.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ là Đấng an ủi kẻ âu lo, xin Mẹ ấp ủ đoàn con của Mẹ đang trong cơn gian nan khốn khó, xin Mẹ cầu cùng Chúa dang cánh tay uy quyền để giải thoát chúng con khỏi cơn đại dịch kinh hoàng này, để cuộc sống của chúng con được trở lại bình thường trong an lành.
Chúng con tin cậy nơi Mẹ, Mẹ luôn tỏa sáng như dấu chỉ của ơn cứu độ và niềm hy vọng trên mọi nẻo đường chúng con đi, ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay Thánh Maria trọn đời đồng trinh. Amen.
Bản dịch của Ủy ban Phụng tự - HĐGM VN
Đọc tiếp »

CHỨNG NHÂN TIN MỪNG… (ĐTC Phanxicô, 30/04/2020)


“Hôm nay, chúng ta hãy cầu nguyện cho những người đã khuất, những người đã chết vì đại dịch; và đặc biệt những người quá cố vô danh mà chúng ta đã thấy qua những bức ảnh các ngôi mộ tập thể...
“Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Ðấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy”. Chúa Giêsu nhắc nhớ rằng ngay cả các tiên tri cũng đã báo trước điều này: “Và tất cả sẽ được Thiên Chúa hướng dẫn”. Chính Thiên Chúa thu hút người ta đến chỗ nhận biết Chúa Giêsu. Không có sự thu hút này, người ta không thể biết Chúa Giêsu. Vâng, người ta có thể học, thậm chí học Kinh Thánh, thậm chí có thể biết rõ Người được sinh ra như thế nào, và Người đã làm gì. Nhưng sự hiểu biết từ bên trong, sự thấu hiểu mầu nhiệm Chúa Kitô chỉ dành cho những người được Chúa Cha lôi cuốn...
Bạn sẽ làm gì trong sứ vụ truyền giáo?” - “ Tôi à, tôi sẽ cải đạo người ta” - “Nhưng dừng lại, bạn sẽ không cải đạo được bất cứ ai trừ khi Chúa Cha lôi cuốn tâm hồn họ nhận biết Chúa Giêsu”. Truyền giáo là đưa ra chứng tá đức tin của mình, không có chứng tá, anh chị em sẽ không làm được gì cả. Truyền giáo không có nghĩa là xây dựng các công trình to lớn, có đủ mọi thứ và dừng lại như thế. Không: các cấu trúc phải đi kèm với các chứng tá chân thực. Anh chị em có thể xây một bệnh viện, hình thành các cấu trúc giáo dục hoàn hảo tuyệt vời, phát triển vĩ đại, nhưng nếu một cấu trúc không có chứng tá Kitô thì đó không phải là việc rao giảng chân thực về Chúa Giêsu: đó chỉ là công việc bác ái xã hội rất tốt ! - nhưng không có gì hơn...
Công việc của chúng ta là làm chứng. Trong công cuộc truyền giáo, chỉ đơn giản là dạy hoặc hướng dẫn mọi người về những chân lý đức tin thôi thì không đủ. Để trở thành một lời loan báo thực sự, chúng ta phải làm chứng trong cuộc sống của chính mình, và như thế là tạo điều kiện cho Chúa Cha lôi kéo mọi người đến với Chúa Kitô...” (ĐTC Phanxicô, 30/04/2020)
Đọc tiếp »

Thứ bảy, Tuần II- Mùa PS



Đọc tiếp »

KHÍ CỤ BÌNH AN CỦA CHÚA (ĐTC Phanxicô, 24/04/2022)


“Bình an cho anh em! Chúa nói những lời này lần thứ hai và nói thêm, “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” (Lc 20,22). Sau đó, Ngài ban cho các môn đệ Chúa Thánh Thần để biến họ thành những tác nhân của sự hòa giải: “Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha” (câu 23). Không chỉ các môn đệ nhận được lòng thương xót; họ trở thành người phân phát lòng thương xót mà chính họ đã nhận được. Họ nhận được sức mạnh này không phải do công lao hay sự học tập của họ, mà là một món quà thuần túy của ân sủng, tuy nhiên điều ấy dựa trên kinh nghiệm của họ về việc bản thân họ đã được tha thứ.
Bây giờ tôi đang nói với anh em, những nhà truyền giáo của lòng thương xót: nếu anh em không cảm thấy được tha thứ, đừng thực hiện công việc của mình như một nhà truyền giáo của lòng thương xót cho đến khi anh em cảm nhận được sự tha thứ đó. Lòng thương xót mà chúng ta đã nhận được cho phép chúng ta phân phát rất nhiều lòng thương xót và sự tha thứ. Ngày nay và mọi ngày, trong Giáo hội, sự tha thứ phải được đón nhận theo cùng một cách tương tự như vậy, qua lòng nhân hậu khiêm nhường của một người giải tội nhân từ, người coi mình không phải là người nắm giữ quyền lực nào đó nhưng là một kênh của lòng thương xót, người ban cho người khác sự tha thứ mà bản thân người ấy nhận được trước đó. Từ đó nảy sinh khả năng tha thứ mọi thứ vì Chúa luôn tha thứ mọi thứ. Chúng ta là những người mệt mỏi khi cầu xin sự tha thứ nhưng Ngài luôn tha thứ. Anh em phải là kênh của sự tha thứ đó thông qua kinh nghiệm của chính anh em về việc được thứ tha. Không cần phải làm khổ các tín hữu khi đến với Tòa Giải tội. Cần phải hiểu hoàn cảnh của họ, lắng nghe, tha thứ và đưa ra lời khuyên tốt để họ có thể tiến lên. Chúa tha thứ mọi thứ và chúng ta không được đóng cánh cửa đó lại với con người.
“Nếu anh em tha thứ tội lỗi cho ai, người ấy sẽ được tha thứ họ”. Những từ này là nguồn gốc của Bí tích Hòa giải, nhưng không chỉ như thế. Chúa Giêsu đã biến toàn thể Giáo hội trở thành một cộng đoàn lan tràn lòng thương xót, một dấu chỉ và khí cụ hòa giải cho toàn thể nhân loại. Anh chị em, mỗi người chúng ta, khi rửa tội, đã nhận được ơn Chúa Thánh Thần để trở thành người nam hay người nữ của sự hòa giải.
Bất cứ khi nào chúng ta trải nghiệm niềm vui được giải thoát khỏi gánh nặng tội lỗi và thất bại của mình; Bất cứ khi nào chúng ta biết tận mắt ý nghĩa của việc tái sinh sau một tình huống tưởng chừng như vô vọng, chúng ta cảm thấy cần phải chia sẻ tấm bánh của lòng thương xót với những người xung quanh. Chúng ta hãy cảm thấy được kêu gọi đến điều này. Và chúng ta hãy tự hỏi: ở nhà, trong gia đình, tại nơi làm việc, trong cộng đồng của tôi, tôi có nuôi dưỡng tình hiệp thông không? Tôi có phải là người kiến tạo hòa bình, hòa giải không? Tôi có cam kết xoa dịu xung đột, mang lại sự tha thứ thay cho hận thù, và hòa bình thay cho oán hận không? Tôi có tránh làm tổn thương người khác bằng cách không nói chuyện phiếm không? Chúa Giêsu muốn chúng ta trở thành chứng nhân của Người trước thế giới với những lời đó: Bình an cho anh em!” (ĐTC Phanxicô, 24/04/2022)
Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2022

LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA CHO TA NIỀM VUI ĐƯỢC THA THỨ (ĐTC Phanxicô, 24/04/2022)


“Thứ nhất, lòng thương xót của Thiên Chúa ban cho chúng ta niềm vui, một niềm vui đặc biệt, niềm vui khi biết rằng chúng ta đã được tha thứ một cách nhưng không.
Vào buổi tối Lễ Phục Sinh, các môn đệ nhìn thấy Chúa Giêsu và nghe Ngài nói lần đầu tiên: “Bình an cho anh em”, họ vui mừng (Ga 20,20). Họ bị

nhốt sau những cánh cửa đóng kín vì sợ hãi; nhưng họ cũng tự khép vào chính mình, bị đè nặng bởi cảm giác thất bại. Họ là những môn đệ đã bỏ Thầy mình; tại thời điểm Thầy bị bắt, họ đã bỏ chạy. Thánh Phêrô thậm chí đã chối Thầy ba lần, và một trong số họ - một trong số họ! - đã phản bội Ngài. Họ có lý do chính đáng để cảm thấy không chỉ sợ hãi mà còn vô dụng; họ đã thất bại. Trong quá khứ, chắc chắn, họ đã có những lựa chọn can đảm. Họ đã theo Thầy với lòng nhiệt thành, tận tâm và quảng đại. Vậy mà cuối cùng, mọi thứ đã diễn ra quá nhanh. Sự sợ hãi đã chiếm ưu thế và họ đã phạm tội lớn: họ đã bỏ mặc Chúa Giêsu vào giờ phút bi thảm nhất của Ngài. Trước Lễ Phục sinh, họ đã nghĩ rằng họ đã được tiền định cho sự vĩ đại; họ tranh luận về việc ai sẽ là người lớn nhất trong số họ… Bây giờ họ đã chạm đến bùn đen.
Trong bầu không khí này, lời đầu tiên họ nghe thấy, “Bình an cho anh em!” Các môn đệ lẽ ra phải cảm thấy xấu hổ, nhưng họ lại vui mừng. Tại sao? Thưa: Bởi vì nhìn thấy khuôn mặt và nghe lời chào của Chúa Giêsu, họ đã hướng sự chú ý của họ ra khỏi họ và hướng về Ngài. Như Phúc Âm cho chúng ta biết, “các môn đệ vui mừng khi được nhìn thấy Chúa” (câu 20). Họ được đưa ra khỏi bản thân mình, cũng như những thất bại của họ, và bị thu hút bởi ánh mắt của Ngài, ánh mắt không phải nghiêm khắc mà là ánh mắt xót thương. Chúa Giêsu Kitô không khiển trách họ về những gì họ đã làm, nhưng cho họ thấy lòng nhân hậu thường hằng của Ngài. Và điều này làm họ hồi sinh, lấp đầy trái tim họ với sự bình yên mà họ đã đánh mất và khiến họ trở thành những con người mới, được thanh lọc bởi một sự tha thứ hoàn toàn không đáng có.
Đó là niềm vui mà Chúa Giêsu mang lại. Đó là niềm vui mà chúng ta cũng cảm nhận được mỗi khi chúng ta cảm nhận được sự tha thứ của Ngài. Bản thân chúng ta biết những môn đệ đó đã cảm thấy gì vào Lễ Phục sinh, qua những sai sót, tội lỗi và thất bại của chính chúng ta. Những lúc như vậy, chúng ta có thể nghĩ rằng không thể làm được gì. Tuy nhiên, đó chính xác là khi Chúa làm mọi thứ. Ngài ban cho chúng ta sự bình an của Ngài, qua một lời xưng thú chân thành, qua lời nói của một người gần gũi chúng ta, qua sự an ủi bên trong của Thánh Linh, hoặc qua một số sự kiện bất ngờ và đáng ngạc nhiên…
Bằng nhiều cách thế đa dạng, Thiên Chúa cho thấy rằng Ngài muốn làm cho chúng ta cảm nhận được sự bao bọc của lòng thương xót của Ngài, niềm vui được sinh ra khi nhận được “sự tha thứ và hòa bình”. Niềm vui Chúa ban quả thực được sinh ra từ sự tha thứ. Niềm vui ấy mang đến cho chúng ta an bình. Đó là niềm vui nâng chúng ta lên, mà không làm chúng ta bẽ mặt. Cứ như thể Chúa không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thưa anh chị em, chúng ta hãy nghĩ đến tất cả những lần chúng ta nhận được sự tha thứ và bình an của Chúa Giêsu. Mỗi người trong chúng ta đã nhận được; mỗi người trong chúng ta đã có kinh nghiệm đó. Thật tốt cho chúng ta khi nhớ lại những khoảnh khắc đó. Chúng ta hãy đặt ký ức về vòng tay ấm áp của Chúa lên trước ký ức về những sai lầm và thất bại của chính chúng ta. Như thế, chúng ta sẽ phát triển trong niềm vui. Mọi thứ sẽ không giống như trước, đối với bất cứ ai đã cảm nghiệm được niềm vui của Thiên Chúa! Đó là một niềm vui biến đổi chúng ta.” (ĐTC Phanxicô, 24/04/2022)
Đọc tiếp »

Thứ sáu, Tuần II- Mùa PS



Đọc tiếp »

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2022

Thứ năm, Tuần II- Mùa PS



Đọc tiếp »

HIỆP HÀNH

Hôm nay quí cha nhóm thụ phong linh mục năm 2000 họp mặt hiệp hành tại nhà xứ Cù Mi. GẶP GỠ - LẮNG NGHE - PHÂN ĐỊNH. Nguyện Chúa Phục Sinh đồng hành với giáo xứ và giáo phận chúng con.






Đọc tiếp »

Thứ Tư, 27 tháng 4, 2022

Thứ tư, Tuần II- Mùa PS



Đọc tiếp »

Thứ Ba, 26 tháng 4, 2022

CHÚA PHỤC SINH NUÔI CÁC TÔNG ĐỒ MENSA CHRISTI

Ga 21:
1 Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.” 6 Người bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !” Vừa nghe nói “Chúa đó !”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.
9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông : “Đem ít cá mới bắt được tới đây !” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói : “Anh em đến mà ăn !” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
Jesus revealed himself again to his disciples at the Sea of Tiberias. He revealed himself in this way.
Together were Simon Peter, Thomas called Didymus, Nathanael from Cana in Galilee, Zebedee's sons, and two others of his disciples.
Simon Peter said to them, "I am going fishing." They said to him, "We also will come with you." So they went out and got into the boat, but that night they caught nothing.
When it was already dawn, Jesus was standing on the shore; but the disciples did not realize that it was Jesus.
Jesus said to them, "Children, have you caught anything to eat?" They answered him, "No."
So he said to them, "Cast the net over the right side of the boat and you will find something." So they cast it, and were not able to pull it in because of the number of fish.
So the disciple whom Jesus loved said to Peter, "It is the Lord." When Simon Peter heard that it was the Lord, he tucked in his garment, for he was lightly clad, and jumped into the sea.
The other disciples came in the boat, for they were not far from shore, only about a hundred yards, dragging the net with the fish.
When they climbed out on shore, they saw a charcoal fire with fish on it and bread.
Jesus said to them, "Bring some of the fish you just caught."
So Simon Peter went over and dragged the net ashore full of one hundred fifty-three large fish. Even though there were so many, the net was not torn.
Jesus said to them, "Come, have breakfast." And none of the disciples dared to ask him, "Who are you?" because they realized it was the Lord.
Jesus came over and took the bread and gave it to them, and in like manner the fish.
This was now the third time Jesus was revealed to his disciples after being raised from the dead.
Đọc tiếp »

Thứ ba, Tuần II- Mùa PS



Đọc tiếp »

CHÚA SỐNG LẠI CHO TA ĐỜI SỐNG MỚI…

1Pr5:
Anh em thân mến, anh em hãy lấy đức khiêm nhường mà đối xử với nhau, vì Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường. 6 Vậy anh em hãy tự khiêm tự hạ dưới bàn tay uy quyền của Thiên Chúa, để Người cất nhắc anh em khi đến thời Người đã định. 7 Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em. 8 Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé. 9 Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự, vì biết rằng toàn thể anh em trên trần gian đều trải qua cùng một loại thống khổ như thế. 10 Thiên Chúa là nguồn mọi ân sủng, cũng là Đấng đã kêu gọi anh em vào vinh quang đời đời của Người trong Đức Ki-tô. Phần anh em là những kẻ phải chịu khổ ít lâu, chính Thiên Chúa sẽ cho anh em được nên hoàn thiện, vững vàng, mạnh mẽ và kiên cường. 11 Kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời. A-men.
Beloved: Clothe yourselves with humility in your dealings with one another, for: God opposes the proud but bestows favor on the humble. So humble yourselves under the mighty hand of God, that he may exalt you in due time. Cast all your worries upon him because he cares for you. Be sober and vigilant. Your opponent the devil is prowling around like a roaring lion looking for (someone) to devour. Resist him, steadfast in faith, knowing that your fellow believers throughout the world undergo the same sufferings. The God of all grace who called you to his eternal glory through Christ (Jesus) will himself restore, confirm, strengthen, and establish you after you have suffered a little. To him be dominion forever. Amen.
Đọc tiếp »

“SỐNG LẠI THẬT…” THEO THÁNH PHAOLÔ : Trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô, chương 4:


1 Tôi là người đang bị tù vì Chúa, tôi khuyên nhủ anh em hãy sống cho xứng với ơn kêu gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em. 2 Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn, hiền từ và nhẫn nại ; hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau. 3 Anh em hãy thiết tha duy trì sự hợp nhất mà Thần Khí đem lại, bằng cách ăn ở thuận hoà gắn bó với nhau. 4 Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như anh em đã được kêu gọi để chia sẻ cùng một niềm hy vọng. 5 Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép rửa. 6 Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi người và trong mọi người.
7 Nhưng mỗi người chúng ta đã nhận được ân sủng tuỳ theo mức độ Đức Ki-tô ban cho... Và chính Người đã ban ơn cho kẻ này làm Tông Đồ, người nọ làm ngôn sứ, kẻ khác làm người loan báo Tin Mừng, kẻ khác nữa làm người coi sóc và dạy dỗ. 12 Nhờ đó, dân thánh được chuẩn bị để làm công việc phục vụ, là xây dựng thân thể Đức Ki-tô, 13 cho đến khi tất cả chúng ta đạt tới sự hợp nhất trong đức tin và trong sự nhận biết Con Thiên Chúa, tới tình trạng con người trưởng thành, tới tầm vóc viên mãn của Đức Ki-tô.
14 Như vậy, chúng ta sẽ không còn là những trẻ nhỏ, bị sóng đánh trôi giạt theo mọi chiều gió đạo lý, giữa trò bịp bợm của những kẻ giảo quyệt khéo dùng mưu ma chước quỷ để làm cho kẻ khác lầm đường. 15 Nhưng, sống theo sự thật và trong tình bác ái, chúng ta sẽ lớn lên về mọi phương diện, vươn tới Đức Ki-tô vì Người là Đầu. 16 Chính Người làm cho các bộ phận ăn khớp với nhau và toàn thân được kết cấu chặt chẽ, nhờ mọi thứ gân mạch nuôi dưỡng và mỗi chi thể hoạt động theo chức năng của mình. Như thế Người làm cho toàn thân lớn lên và được xây dựng trong tình bác ái.
Đọc tiếp »

RAO GIẢNG… “ĐỪNG NÓI GÌ, HÃY SỐNG…”

“Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng cho mọi tạo vật”. Và điều này không có nghĩa là chiêu dụ tín đồ, như thể mời gọi người ta vào một đội bóng hoặc một tổ chức bác ái. Không, đức tin không phải là chiêu dụ. Đức tin là thể hiện mặc khải, để Chúa Thánh Thần có thể tác động nơi mọi người với các chứng tá như một chứng nhân phục vụ. Phục vụ là một cách sống: nếu tôi nói rằng tôi là Kitô hữu và tôi sống như một người ngoại đạo, thì không đi đến đâu! Điều này không thuyết phục được ai. Nếu tôi nói rằng tôi là một Kitô hữu và sống như một Kitô hữu, điều này sẽ thu hút. Đó là chứng tá.
Một lần, ở Ba Lan, một sinh viên đại học hỏi tôi: “Nhưng ở trường đại học con có nhiều bạn là người vô thần. Con phải nói gì với họ để thuyết phục họ?” – “Đừng nói gì, con thân yêu ạ, đừng nói gì! Nói là điều cuối cùng con cần phải làm. Hãy bắt đầu sống và khi họ nhìn thấy chứng tá của con, họ sẽ hỏi con: ‘Nhưng tại sao bạn lại sống được như thế này?’ Đó là lúc để nói...” (ĐTC Phanxicô giảng lễ 25/04/2020)
Đọc tiếp »

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2022

NHÀ THỜ MARCÔ (VENEZIA-Ý)


Hôm nay lễ thánh sử Marcô, tác giả sách Tin Mừng thứ hai, có lối viết đơn giản, vắn gọn dễ nhớ cho giới bình dân Dothái. Nhớ 2011có đến Venezia viếng Vương cung thánh đường có thánh tích của ngài do các thương gia đem từ Alexandria, nơi ngài làm giám mục về. Ngài cũng là bổn mạng thành phố nổi này, trước nhà thờ có quảng trường Marcô rất rộng, bồ câu rất nhiều và rất dạn, đậu cả lên người khách du lịch…
Thánh Marcô là môn đệ thánh Phaolô, theo Phaolô truyền giáo rồi có bất đồng chia tay, sau đó theo thánh Phêrô và ghi lại điều Phêrô giảng thành Tin Mừng. Xin thánh nhân cầu cho chúng con và những người trẻ biết dấn thân theo Chúa, vượt qua bất đồng, chia tay… tìm lại cơ hội loan báo Tin Mừng.
Đọc tiếp »

THÁNH MARCÔ, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG



Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2022

MỘT HỘI THÁNH HIỆP HÀNH: Cùng nhau HIỆP THÔNG, Cùng nhau THAM GIA, Cùng nhau SỨ VỤ; Gặp gỡ - Lắng nghe - Phân định









Đọc tiếp »

CHÚA NHẬT II- PS-C





Đọc tiếp »

…SỐNG LẠI THẬT VỀ PHẦN LINH HỒN: Trích thư thứ nhất của thánh Phê-rô tông đồ, chương 4:


12 Anh em thân mến, anh em đang bị lửa thử thách : đừng ngạc nhiên mà coi đó như một cái gì khác thường xảy đến cho anh em. 13 Được chia sẻ những đau khổ của Đức Ki-tô bao nhiêu, anh em hãy vui mừng bấy nhiêu, để khi vinh quang Người tỏ hiện, anh em cùng được vui mừng hoan hỷ. 14 Nếu bị sỉ nhục vì danh Đức Ki-tô, anh em thật có phúc, bởi lẽ Thần Khí vinh hiển và uy quyền, là Thần Khí của Thiên Chúa, ngự trên anh em.
15 Đừng có ai trong anh em phải chịu khổ vì tội giết người, trộm cắp, làm điều gian ác hoặc dây mình vào việc người khác ; 16 mà nếu có ai phải chịu khổ vì danh hiệu Ki-tô hữu, thì đừng xấu hổ, nhưng hãy tôn vinh Thiên Chúa vì được mang danh hiệu đó. 17 Bởi lẽ thời phán xét đã đến, bắt đầu từ nhà của Thiên Chúa. Nếu việc đó bắt đầu từ chúng ta, thì cuối cùng số phận của những kẻ từ chối không chịu tin vào Tin Mừng của Thiên Chúa sẽ ra sao ? 18 Nếu người công chính còn khó được cứu độ, thì người vô đạo, kẻ tội lỗi sẽ ở đâu ? 19 Vì vậy, những ai chịu khổ theo ý của Thiên Chúa, hãy phó mạng sống mình cho Đấng Tạo Hoá trung thành, và cứ làm điều thiện.
chương 5:
1Cùng các bậc kỳ mục trong anh em, tôi xin có mấy lời khuyên nhủ, vì tôi cũng thuộc hàng kỳ mục, lại là chứng nhân những đau khổ của Đức Ki-tô và được dự phần vinh quang sắp tỏ hiện trong tương lai. 2 Anh em hãy chăn dắt đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em : lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt thành tận tuỵ. 3 Đừng lấy quyền mà thống trị những người Thiên Chúa đã giao phó cho anh em, nhưng hãy nêu gương sáng cho đoàn chiên. 4 Như thế, khi Vị Mục Tử tối cao xuất hiện, anh em sẽ được lãnh triều thiên vinh hiển không bao giờ hư nát.
Cũng vậy, những người trẻ hãy vâng phục các kỳ mục : anh em hãy lấy đức khiêm nhường mà đối xử với nhau, vì Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường. 6 Vậy anh em hãy tự khiêm tự hạ dưới bàn tay uy quyền của Thiên Chúa, để Người cất nhắc anh em khi đến thời Người đã định. 7 Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em. 8
Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé. 9 Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự, vì biết rằng toàn thể anh em trên trần gian đều trải qua cùng một loại thống khổ như thế. 10 Thiên Chúa, nguồn mọi ân sủng, là Đấng đã kêu gọi anh em vào vinh quang đời đời của Người trong Đức Ki-tô, sẽ cho anh em là những kẻ phải chịu khổ ít lâu, được nên hoàn thiện, vững vàng, mạnh mẽ và kiên cường. 11 Kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời. A-men.
Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2022

Thứ bảy, Tuần Bát nhật PS



Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2022

KHẨU NGUYỆN (ĐTC Phanxicô, 21/04/2021)


“Lời cầu nguyện đầu tiên của con người luôn là khẩu nguyện : lời tụng thành tiếng. Môi luôn chuyển động trước tiên. Mặc dù tất cả chúng ta đều ý thức rằng cầu nguyện không có nghĩa là lặp lại các lời nói, tuy nhiên, cầu nguyện thành tiếng vẫn là điều chắc chắn nhất và luôn có thể thực hành được. Mặt khác, tình cảm, dù cao thượng đến đâu, cũng không luôn chắc chắn: chúng đến rồi đi, chúng rời bỏ chúng ta rồi quay trở lại. Không những thế, các ơn thánh của cầu nguyện cũng không thể đoán trước được: có lúc được an ủi rất nhiều, nhưng vào những ngày đen tối nhất, chúng dường như biến mất hoàn toàn. Lời cầu nguyện của trái tim là điều mầu nhiệm, và vào một số thời điểm nào đó, nó như không có. Thay vào đó, lời cầu nguyện trên môi được đọc thì thầm hoặc đọc thuộc lòng luôn luôn có thể tiếp cận được, và cũng cần thiết như lao động chân tay. Sách Giáo lý dạy chúng ta về điều này, và quả quyết rằng: “cầu nguyện thành tiếng là một yếu tố thiết yếu của đời sống Kitô hữu. Với các môn đệ, được lời cầu nguyện thầm lặng của Thầy mình lôi cuốn, Chúa Giêsu dạy một kinh cầu thành tiếng, đó là Kinh Lạy Cha” (số 2701). “Hãy dạy chúng con cách cầu nguyện”, các môn đệ xin Chúa Giêsu, và Chúa Giêsu dạy họ một kinh cầu thành tiếng: Kinh Lạy Cha. Và mọi sự đều ở đó, trong kinh cầu đó…
Tất cả chúng ta nên có sự khiêm tốn của một số người cao niên, những vị, trong nhà thờ, có lẽ vì thính giác của họ không còn nhạy bén, nên đã đọc thầm những lời cầu nguyện mà họ đã học khi còn nhỏ, lấp đầy lòng nhà thờ bằng những lời thì thầm. Lời cầu nguyện đó không làm xáo trộn sự im lặng, nhưng làm chứng cho sự trung thành của họ đối với bổn phận cầu nguyện, được thực hành suốt đời các vị không hề sai chạy. Những người thực hành kiểu cầu nguyện khiêm nhường này thường là những người cầu bầu tuyệt vời trong các giáo xứ: họ là những cây sồi từ năm này qua năm khác vươn cành tỏa bóng mát cho số lượng người đông đảo nhất. Chỉ có Thiên Chúa mới biết khi nào và mức nào trái tim của họ đã được kết hợp với những lời cầu nguyện được họ đọc thành tiếng: chắc chắn các vị này cũng đã phải đối diện với những đêm đen và những khoảnh khắc trống rỗng. Nhưng các vị luôn có thể trung thành với lời cầu nguyện thành tiếng của mình. Nó giống như chiếc mỏ neo: người ta có thể giữ chặt sợi dây và mãi trung thành, bất chấp điều gì xảy ra.
...chúng ta không được coi thường việc cầu nguyện thành tiếng. Người ta dám nói rằng “À, kiểu này chỉ dành cho trẻ em, dành cho những người ngu dốt; Tôi tìm cách cầu nguyện trong tâm trí, suy niệm, khoảng trống bên trong để Thiên Chúa có thể đến với tôi… ” Xin làm ơn! Đừng sa vào thứ kiêu ngạo mà la rầy lối cầu nguyện thành tiếng. Đó là lời cầu nguyện của người đơn sơ, lời cầu nguyện mà Chúa Giêsu đã dạy: Lạy Cha chúng con ở trên trời… Các lời chúng ta đọc nắm lấy tay chúng ta; đôi khi chúng khôi phục được hương vị, chúng đánh thức ngay cả những trái tim mê ngủ nhất; chúng đánh thức dậy những tâm tình mà chúng ta đã lãng quên xưa nay. Và chúng cầm tay dẫn chúng ta hướng tới việc cảm nghiệm Thiên Chúa, những lời này… Và trên hết, chúng là những lời duy nhất, một cách chắc chắn, đạo đạt lên Thiên Chúa những câu hỏi mà Người muốn nghe. Chúa Giêsu đã không để chúng ta trong một màn sương mù. Người nói với chúng ta: "Hãy cầu nguyện như thế này". Và Người dạy Kinh Lạy Cha (x. Mt 6, 9). (ĐTC Phanxicô, 21/04/2021)
Đọc tiếp »

MENSA CHRISTI


Nơi Chúa Phục Sinh hiện ra lần ba tại bờ biển hồ, cho các ông mẻ cá lạ như xưa, Chúa ngồi trên đá nướng bánh chờ các ông vào ăn… mà Phúc Âm thứ sau trong tuần bát nhật Phục Sinh kể lại (Lc 21, 1-14) được gọi là Mensa Christi (bánh của Chúa Kitô).
Lạy Chúa, sau khi sống lại, Chúa theo sát các tông đồ, nhất cử nhất động của các ngài, thành công hay thất bại, Chúa biết hết và ra tay giúp đỡ… Chúng con tin Chúa vẫn đồng hành với mọi hoạt đồng hằng ngày của chúng con, những lúc chúng con vất vả mà không được gì hết, xin ra tay cho chúng con mẻ cá đầy ngày nào… Amen.
Đọc tiếp »

Thứ sáu, Tuần Bát nhật PS



Đọc tiếp »

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2022

SỐNG LẠI ĐỜI SỐNG MỚI


Trích thư thứ nhất của thánh Phê-rô tông đồ, chương 3:
“Ước chi vẻ duyên dáng của chị em không hệ tại cái mã bên ngoài như kết tóc, đeo vòng vàng, hay ăn mặc xa hoa ; 4 nhưng là con người nội tâm thầm kín, với đồ trang sức không bao giờ hư hỏng là tính thuỳ mị, hiền hoà : đó chính là điều quý giá trước mặt Thiên Chúa. 5 Xưa kia, các phụ nữ thánh thiện là những người trông cậy vào Thiên Chúa, cũng đã trang điểm như thế ; họ đã phục tùng chồng. 6 Như bà Xa-ra, bà đã vâng phục ông Áp-ra-ham, và gọi ông là “ông chủ”. Chị em là con cái của bà, nếu chị em làm điều thiện và không sợ hãi trước bất cứ nỗi kinh hoàng nào.
7 Cũng vậy, anh em là những người chồng, trong cuộc sống chung, anh em nên hiểu rằng đàn bà thuộc phái yếu ; hãy tỏ lòng quý trọng vì họ cũng được hưởng sự sống là hồng ân Chúa ban. Như thế, việc cầu nguyện của anh chị em sẽ không bị ngăn trở.
8 Sau hết, tất cả anh chị em hãy đồng tâm nhất trí, thông cảm với nhau, hãy yêu thương nhau như anh em, hãy ăn ở nhân hậu và khiêm tốn. 9 Đừng lấy ác báo ác, đừng lấy lời nguyền rủa đáp lại lời nguyền rủa, nhưng trái lại, hãy chúc phúc, vì anh chị em được Thiên Chúa kêu gọi chính là để thừa hưởng lời chúc phúc. 10 Thật thế, ai là người thiết tha được sống và ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc, thì phải giữ mồm giữ miệng, đừng nói lời gian ác điêu ngoa ; 11 người ấy phải làm lành lánh dữ, tìm kiếm và theo đuổi bình an, 12 vì Chúa để mắt nhìn người chính trực và lắng tai nghe tiếng họ kêu xin, nhưng Người ngoảnh mặt đi, không nhìn kẻ làm điều ác.
13 Ai làm hại được anh em, nếu anh em nhiệt thành làm điều thiện ? 14 Mà nếu anh em chịu khổ vì sống công chính, thì anh em thật có phúc ! Đừng sợ những kẻ làm hại anh em và đừng xao xuyến. 15 Đức Ki-tô là Đấng Thánh, hãy tôn Người làm Chúa ngự trị trong lòng anh em. Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em. 16 Nhưng phải trả lời cách hiền hoà và với sự kính trọng.
Hãy giữ lương tâm ngay thẳng, khiến những kẻ phỉ báng anh em vì anh em ăn ở ngay thẳng trong Đức Ki-tô, thì chính họ phải xấu hổ vì những điều họ vu khống, 17 bởi lẽ thà chịu khổ vì làm việc lành, nếu đó là ý của Thiên Chúa, còn hơn là vì làm điều ác.”
Đọc tiếp »

Thứ năm, Tuần Bát nhật PS



Đọc tiếp »

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2022

CHÚA PHỤC SINH ĐỔI MỚI CHÚNG TA (ĐTC Phanxicô, giả lễ Vọng Phục Sinh, 16/04/2022)


“Lễ Phục sinh không chỉ xảy ra để an ủi những người thương tiếc cái chết của Chúa Giêsu, nhưng làm cho họ mở lòng ra đón nhận thông điệp phi thường về sự chiến thắng của Thiên Chúa đối với sự dữ và sự chết. Ánh sáng của sự phục sinh không nhằm mục đích để các phụ nữ đắm chìm trong niềm vui, mà là để tạo ra các môn đệ truyền giáo “trở về từ ngôi mộ” (Lc 24,9) để mang đến

cho tất cả mọi người Tin Mừng về Chúa Kitô Phục Sinh.
Đó là lý do tại sao, sau khi nhìn thấy và nghe thấy, các bà đã chạy đến loan báo cho các môn đệ về niềm vui phục sinh. Họ biết rằng những người khác có thể nghĩ rằng họ đã hóa điên; quả thật, Phúc Âm nói rằng những lời nói của phụ nữ “đối với các ông dường như là một câu chuyện vu vơ” (câu 11). Tuy nhiên, những người phụ nữ đó đã không quan tâm đến danh tiếng của họ, không màng đến việc giữ gìn hình ảnh của họ; họ đã không kiềm chế cảm xúc của họ hoặc cẩn trọng trong lời nói của mình. Họ chỉ có ngọn lửa trong lòng để mang tin tức, là lời tuyên xưng: “Chúa đã sống lại!”
Và thật đẹp biết bao khi một Giáo hội có thể chạy theo con đường này qua các đường phố của thế giới chúng ta! Không sợ hãi, không âm mưu, thủ đoạn, nhưng chỉ với mong muốn dẫn mọi người đến niềm vui của Tin Mừng. Đó là điều chúng ta được mời gọi để làm: trải nghiệm Chúa Kitô Phục sinh và chia sẻ kinh nghiệm với người khác; lăn đá khỏi ngôi mộ nơi chúng ta có thể đã bao bọc Chúa, để truyền niềm vui của Ngài trên thế giới. Chúng ta hãy làm cho Chúa Giêsu, Đấng Hằng Sống, sống lại từ tất cả những ngôi mộ mà chúng ta đã niêm phong Ngài. Chúng ta hãy giải thoát Chúa khỏi những phòng giam chật hẹp mà chúng ta vẫn thường giam cầm Ngài.
Chúng ta hãy thức tỉnh khỏi giấc ngủ yên bình của mình và để Ngài khuấy động và làm phiền chúng ta. Chúng ta hãy đưa Ngài vào cuộc sống hàng ngày của chúng ta: qua những cử chỉ hòa bình trong những ngày này được đánh dấu bởi sự khủng khiếp của chiến tranh, qua những hành động hòa giải giữa những mối quan hệ tan vỡ, những hành động nhân ái đối với những người cần giúp đỡ, những hành động công bằng giữa những tình huống bất bình đẳng và sự thật trong giữa sự dối trá. Và trên hết, thông qua các tác phẩm của tình yêu và tình huynh đệ.
Thưa anh chị em, niềm hy vọng của chúng ta có một cái tên: là danh thánh của Chúa Giêsu. Ngài đã vào ngôi mộ là tội lỗi chúng ta; Ngài đi xuống những vực sâu mà chúng ta cảm thấy lạc lõng nhất; Ngài len lỏi qua những mớ bòng bong của nỗi sợ hãi của chúng ta, mang gánh nặng của chúng ta và từ vực thẳm tăm tối của sự chết đã phục hồi cho chúng ta sự sống và biến sự thương tiếc của chúng ta thành niềm vui. Chúng ta hãy mừng lễ Phục sinh với Chúa Kitô! Ngài vẫn sống!
Hôm nay, Ngài cũng bước vào giữa chúng ta, thay đổi chúng ta và giải thoát chúng ta. Nhờ Người, cái ác đã bị cướp đi sức mạnh của nó; thất bại không còn có thể kìm hãm chúng ta bắt đầu lại; và cái chết đã trở thành một lối đi dẫn đến những khuấy động của cuộc sống mới. Vì với Chúa Giêsu, Chúa Phục sinh, không có đêm nào kéo dài mãi mãi; và ngay cả trong đêm đen mờ mịt nhất, trong bóng tối đó, sao mai vẫn tiếp tục tỏa sáng.” (ĐTC Phanxicô, giả lễ Vọng Phục Sinh, 16/04/2022)
Đọc tiếp »

TÌM CHÚA PHỤC SINH (ĐTC Phanxicô, giảng lễ Vọng Phục Sinh, 16/04/2022)


“Tại sao các bà lại tìm kiếm người sống giữa những người đã chết? Ngài không ở đây, nhưng đã sống lại “(Lc 24,5-6). Chúng ta nên lắng nghe những lời đó và lặp lại chúng: Ngài không có ở đây! Bất cứ khi nào chúng ta nghĩ rằng chúng ta đã hiểu tất cả những gì cần biết về Chúa, và có thể nuôi dưỡng Ngài trong những ý tưởng và phạm trù của riêng chúng ta, chúng ta hãy lặp lại

với chính mình: Ngài không có ở đây!
Bất cứ khi nào chúng ta tìm kiếm Chúa chỉ trong những cảm xúc, thường thoáng qua, và chỉ tìm kiếm Ngài trong những lúc cần thiết, rồi sau đó đặt Ngài sang một bên và quên Ngài đi trong phần còn lại của cuộc sống và trong những quyết định hàng ngày của chúng ta, chúng ta hãy lặp lại: Ngài không có ở đây! Và bất cứ khi nào chúng ta nghĩ rằng chúng ta có thể giam cầm Ngài trong lời nói của chúng ta, trong công thức của chúng ta, và trong cách suy nghĩ và hành động thông thường của chúng ta, và bỏ bê việc tìm kiếm Ngài trong những góc tối nhất của cuộc sống, nơi có những người khóc, những người đang phải vật lộn, đau khổ và hy vọng, chúng ta hãy lặp lại: Ngài không có ở đây!
Chúng ta cũng có thể nghe thấy câu hỏi được đặt ra cho những người phụ nữ: “Tại sao các bà lại tìm kiếm người sống giữa những người đã chết?” Chúng ta không thể cử hành Lễ Phục sinh nếu chúng ta tiếp tục là người chết; nếu chúng ta vẫn là tù nhân của quá khứ; Nếu trong cuộc đời, chúng ta thiếu can đảm để mình được Thiên Chúa tha thứ, Đấng đã tha thứ mọi sự, hãy can đảm để thay đổi, hãy đoạn tuyệt với những công việc của sự dữ, hãy quyết định dành cho Chúa Giêsu và cho tình yêu của Người.
Nếu chúng ta tiếp tục giản lược đức tin thành một lá bùa hộ mệnh, chúng ta biến Thiên Chúa thành một kỷ niệm đáng yêu từ xa xưa, thay vì gặp gỡ Ngài ngày nay như một Thiên Chúa hằng sống luôn mong muốn canh tân chúng ta và thay đổi thế giới của chúng ta. Một Kitô Giáo tìm kiếm Chúa giữa đống đổ nát của quá khứ và đặt Ngài trong ngôi mộ của thói quen là một Kitô Giáo không có Lễ Phục sinh. Nhưng Chúa đã sống lại! Chúng ta đừng quanh quẩn đợi chờ giữa các ngôi mộ, nhưng hãy chạy đi tìm Ngài, Đấng Hằng Sống! Chúng ta cũng đừng sợ tìm kiếm Người trong khuôn mặt của anh chị em chúng ta, trong câu chuyện của những người hy vọng và ước mơ, trong nỗi đau của những người đau khổ: Chúa ở đó!” (ĐTC Phanxicô, giảng lễ Vọng Phục Sinh, 16/04/2022)
Đọc tiếp »

Thứ tư, Tuần Bát nhật PS



Đọc tiếp »

EMMAUS: MẪU MỰC HIỆP HÀNH

Thứ tư tuần bát nhật Phục Sinh, ta được nghe câu chuyện Chúa đồng hành với hai môn đệ trên đường Emmaus (Lc 24, 13-25). Hiệp hành là đây !
Chúa giả vờ không biết để lắng nghe : “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy ?” (câu 17)
Chúa giả bộ đi tiếp để họ “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Mà có cơ hội ở lại gặp gỡ thêm và nghe thêm… và nhờ Thánh Kinh và Thánh Thể các ông mở mắt và bừng sáng lòng mình, phân định được ý Chúa để quây về với sứ vụ tạ Giêrusalem…
Lạy Chúa, Chúa biết hết mà giả bộ không biết để lắng nghe, còn chúng con biết ít hay không biết mà nói nhiều, nói hết, chẳng nghe ai… Xin giúp chúng con học lại bài học hiệp hành này. Amen.


















Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.