Ads 468x60px

Thứ Năm, 17 tháng 2, 2022

THỬ THÁCH và KHÔN NGOAN

Gc 1:
2 Thưa anh em, anh em hãy tự cho mình là được chan chứa niềm vui khi gặp thử thách trăm chiều. 3 Vì như anh em biết : đức tin có vượt qua thử thách mới sinh ra lòng kiên nhẫn. 4 Chớ gì anh em chứng tỏ lòng kiên nhẫn đó ra bằng những việc hoàn hảo, để anh em nên hoàn hảo, không có chi đáng trách, không thiếu sót điều gì.
5 Nếu ai trong anh em thiếu đức khôn ngoan, thì hãy cầu xin Thiên Chúa, Người sẽ ban cho. Vì Thiên Chúa ban cho mọi người cách rộng rãi, không quở trách. 6 Nhưng người ấy phải cầu xin với lòng tin không chút do dự, vì kẻ do dự thì giống như sóng biển bị gió đẩy lên vật xuống.
Consider it all joy, my brothers, when you encounter various trials, for you know that the testing of your faith produces perseverance. And let perseverance be perfect, so that you may be perfect and complete, lacking in nothing. But if any of you lacks wisdom, he should ask God who gives to all generously and ungrudgingly, and he will be given it. But he should ask in faith, not doubting, for the one who doubts is like a wave of the sea that is driven and tossed about by the wind.
Đọc tiếp »

Thứ năm, Tuần VI - TN



Đọc tiếp »

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2022

KHÔN NGOAN GIÁO HUẤN


Châm ngôn, chương 9 :
6Đừng ngây thơ khờ dại nữa, và các con sẽ được sống ;
hãy bước đi trên con đường hiểu biết.
7Ai sửa dạy đứa ngoan cố
là chuốc lấy khinh dể vào thân.
Ai khiển trách tên gian ác
sẽ bị nó chửi rủa.
8Đừng khiển trách đứa ngoan cố
kẻo nó thù ghét con.
Hãy khiển trách người khôn ngoan,
con sẽ được họ thương mến.
9Hãy giáo huấn người khôn, họ sẽ khôn hơn nữa.
Hãy dạy bảo người công chính, họ sẽ hiểu biết thêm.
10Kính sợ ĐỨC CHÚA là bước đầu của khôn ngoan ;
biết Đấng Chí Thánh mới là hiểu biết thật.
Đọc tiếp »

Gr 17:

5Đức Chúa phán như sau :
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời,
lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa,
và lòng dạ xa rời Đức Chúa !
6Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa
chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ,
hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra,
nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy,
trong vùng đất mặn không một bóng người.
7Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa,
và có Đức Chúa làm chỗ nương thân.
8Người ấy như cây trồng bên dòng nước,
đâm rễ sâu vào mạch suối trong,
mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì,
lá trên cành vẫn cứ xanh tươi,
gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại,
và không ngừng trổ sinh hoa trái.
Thus says the LORD: Cursed is the man who trusts in human beings, who seeks his strength in flesh, whose heart turns away from the LORD.
He is like a barren bush in the desert that enjoys no change of season, But stands in a lava waste, a salt and empty earth.
Blessed is the man who trusts in the LORD, whose hope is the LORD.
He is like a tree planted beside the waters that stretches out its roots to the stream: It fears not the heat when it comes, its leaves stay green; In the year of drought it shows no distress, but still bears fruit.
Lc 6:
17 Khi ấy, Đức Giê-su ở trên núi xuống cùng với Nhóm Mười Hai, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, có nhiều môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng đến từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn.
20 Thấy vậy, Đức Giê-su ngước mắt nhìn các môn đệ và nói :
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó,
vì Nước Thiên Chúa là của anh em.
21“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói,
vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng.
“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc,
vì anh em sẽ được vui cười.
22 “Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ xấu xa. 23 Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.
24 “Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi.
25 “Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói.
“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than.
26 “Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế.”
And he came down with them and stood on a stretch of level ground. A great crowd of his disciples and a large number of the people from all Judea and Jerusalem and the coastal region of Tyre and Sidon
And raising his eyes toward his disciples he said: "Blessed are you who are poor, for the kingdom of God is yours.
Blessed are you who are now hungry, for you will be satisfied. Blessed are you who are now weeping, for you will laugh.
Blessed are you when people hate you, and when they exclude and insult you, and denounce your name as evil on account of the Son of Man.
Rejoice and leap for joy on that day! Behold, your reward will be great in heaven. For their ancestors treated the prophets in the same way.
But woe to you who are rich, for you have received your consolation.
But woe to you who are filled now, for you will be hungry. Woe to you who laugh now, for you will grieve and weep.
Woe to you when all speak well of you, for their ancestors treated the false prophets in this way.”
Đọc tiếp »

Thứ tư , Tuần VI - TN



Đọc tiếp »

Thứ Ba, 15 tháng 2, 2022

THỬ THÁCH, CÁM DỖ, PHÚC LÀNH


Bài trích thư của thánh Gia-cô-bê tông đồ, Gc 1,12-18:
12 Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách, vì một khi đã được tôi luyện, họ sẽ lãnh phần thưởng là sự sống Chúa đã hứa ban cho những ai yêu mến Người.
13 Khi bị cám dỗ, đừng ai nói : “Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ”, vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Người cũng không cám dỗ ai. 14 Nhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và dùng mồi mà bắt. 15 Rồi một khi dục vọng đã cưu mang thì đẻ ra tội ; còn tội khi đã phạm rồi, thì sinh ra cái chết.
16 Anh em thân mến của tôi, anh em đừng có lầm lẫn. 17 Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Đấng dựng nên muôn tinh tú ; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng. 18 Người đã tự ý dùng Lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thọ tạo của Người.
Đọc tiếp »

Thứ ba, Tuần VI - TN



Đọc tiếp »

Thứ Hai, 14 tháng 2, 2022

PHÚC KHÓ NGHÈO (ĐTC Phanxicô, 13/02/2022)


“Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Trung tâm của Tin Mừng của Phụng vụ hôm nay là các Mối Phúc (x. Lc 6, 20-23). Thật thú vị khi lưu ý rằng Chúa Giêsu, mặc dù bị bao quanh bởi một đám đông lớn, nhưng lại công bố các Mối Phúc bằng cách nói với “các môn đệ của Ngài” (câu 20). Ngài nói với các môn đệ. Thật vậy, các Mối Phúc xác định căn tính của người môn đệ Chúa Giêsu.

Các Mối Phúc nghe có vẻ lạ, gần như không thể hiểu được đối với những người không phải là môn đệ; nhưng, nếu chúng ta tự hỏi chính mình môn đệ của Chúa Giêsu phải là người như thế nào, thì câu trả lời chính xác là các Mối Phúc. “Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em” (câu 20). Phúc cho những người nghèo. Chúa Giêsu nói với dân Ngài hai điều: họ có phúc và họ nghèo; quả thật, họ được chúc phúc vì họ nghèo.
Theo nghĩa nào? Thưa: Theo nghĩa là các môn đệ Chúa Giêsu không tìm thấy niềm vui của mình nơi tiền bạc, quyền lực, hoặc các thứ của cải vật chất khác; nhưng trong những ân sủng mà họ nhận được mỗi ngày từ Thiên Chúa: sự sống, tạo vật, anh chị em, v.v. Đây là những món quà của cuộc sống. Họ bằng lòng chia sẻ ngay cả những thứ họ sở hữu, bởi vì họ sống theo luận lý của Thiên Chúa. Và luận lý của Chúa là gì? Thưa: là sự nhưng không. Người môn đệ đã học cách được sống nhưng không.
Sự nghèo khó này cũng là một thái độ đối với ý nghĩa của cuộc sống, bởi vì các môn đệ của Chúa Giêsu không nghĩ đến việc sở hữu nó, hay cho rằng mình đã biết mọi thứ, nhưng họ biết rằng họ phải học hỏi mỗi ngày. Và sự nghèo khó là thế này: đó là ý thức phải học mỗi ngày. Người môn đệ của Chúa Giêsu, từ khi có thái độ này, là một người khiêm tốn, cởi mở, xa rời các thành kiến và não trạng không linh hoạt.
Có một ví dụ điển hình trong bài đọc Tin Mừng Chúa Nhật tuần trước: Ông Simon Phêrô, một ngư dân lão luyện, chấp nhận lời mời của Chúa Giêsu để thả lưới vào một giờ bất thường, và sau đó, đầy ngạc nhiên về vụ đánh bắt kỳ diệu, rời thuyền và tất cả hàng hóa của mình để theo Chúa. Thánh Phêrô cho thấy mình là người ngoan ngoãn bằng cách bỏ mọi thứ, và theo cách này, ngài trở thành một môn đệ.” (ĐTC Phanxicô, 13/02/2022)
Đọc tiếp »

KHÔN NGOAN CỦA CHÚA (Khác khôn lanh thế gian)


Châm ngôn, chương 3:
7Đừng tự coi mình là khôn ngoan,
hãy kính sợ ĐỨC CHÚA và tránh xa sự dữ.
8Như thế, da thịt con sẽ được chữa lành,
xương cốt con sẽ nên cứng cáp.
9Của cải làm ra, con hãy dùng mà tôn vinh ĐỨC CHÚA,
và hãy dâng lên Người phần hoa lợi đầu mùa của con.
10Nhờ thế, kho chứa của con sẽ đầy ắp lúa thơm
và bồn ép sẽ tràn trề rượu mới.
13Hạnh phúc thay người được trí khôn ngoan,
cũng như kẻ được tài phán đoán.
14Vì được khôn ngoan thì hơn được bạc,
được hưởng lợi ích của khôn ngoan thì hơn được vàng.
15Khôn ngoan quý hơn cả trân châu,
không bảo vật nào của con so sánh nổi.
16Bên hữu khôn ngoan là trường thọ,
bên tả là danh giá giàu sang.
17Đường khôn ngoan là đường thú vị,
nẻo khôn ngoan là nẻo an bình.
18Khôn ngoan chính là cây sự sống
đối với người nào nắm được khôn ngoan.
Giữ được khôn ngoan quả là hạnh phúc.
19ĐỨC CHÚA dùng khôn ngoan đặt nền cho trái đất,
dùng hiểu biết thiết lập các tầng trời.
20Nhờ tri thức của Người, vực sâu được khai mở
và mây trời đổ mưa.
Đọc tiếp »

NGHE CHÚA SỬA DẠY


Trích sách Châm ngôn (chương 3)
1Này con, đừng quên lãng giáo huấn của Chúa
huấn lệnh của Ngài, lòng con lo giữ trọn.
2Vì nhờ đó, con sẽ được sống lâu trăm tuổi,
và đầy tràn phúc lộc bình an.
3Ước chi ân tình và tín nghĩa
chẳng hề lìa xa con,
nhưng nên như vòng con đeo vào cổ,
và được con ghi khắc tận đáy lòng.
4Như vậy, con sẽ được cả Thiên Chúa lẫn phàm nhân
yêu thương và quý chuộng.
5Hãy hết lòng tin tưởng vào ĐỨC CHÚA,
chớ hề cậy dựa vào hiểu biết của con.
6Hãy nhận biết Người trong mọi đường đi nước bước,
Người sẽ san bằng đường nẻo con đi.
1Này con, chớ khinh thường khi ĐỨC CHÚA sửa dạy con,
đừng chán ngán khi Người khiển trách.
12Vì ĐỨC CHÚA khiển trách kẻ Người thương,
như người cha xử với con yêu quý…
Đọc tiếp »

Thứ hai, Tuần VI - TN



Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2022

VUA THỜ THẦN NGOẠI… CHÚA LÌA XA… SUY TÀN

1V11:
4 Khi vua Sa-lô-môn về già, các bà vợ của vua đã làm cho lòng vua ngả theo các thần ngoại ; lòng vua không còn chung thuỷ với Đức Chúa Thiên Chúa của vua, như lòng phụ vương Đa-vít nữa. 5 Vua Sa-lô-môn đi theo nữ thần Át-tô-rét của dân Xi-đôn, theo thần Min-côm ghê tởm của dân Am-mon. 6 Như thế, vua Sa-lô-môn làm điều dữ trái mắt Đức Chúa, chứ không theo Đức Chúa trọn vẹn như phụ vương Đa-vít. 7 Bấy giờ vua Sa-lô-môn xây trên núi đối diện với Giê-ru-sa-lem một nơi cao cho thần Cơ-mốt ghê tởm của dân Mô-áp, cho thần Mô-léc ghê tởm của con cái Am-mon. 8 Vua làm như thế với tất cả các bà vợ ngoại đạo của vua ; họ đốt hương và sát tế kính các thần của họ.
9 Đức Chúa nổi giận với vua Sa-lô-môn, vì lòng vua rời xa Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng đã hiện ra với vua hai lần, 10 và truyền cho vua là đừng đi theo các thần ngoại, nhưng vua không giữ điều Đức Chúa đã truyền. 11 Đức Chúa phán với vua Sa-lô-môn : “Vì ngươi đã như vậy và đã không giữ giao ước cũng như các giới răn Ta truyền cho ngươi, thì chắc chắn Ta sẽ giựt lấy vương quốc ngươi mà trao cho một thuộc hạ của ngươi. 12 Tuy nhiên, vì thân phụ ngươi, Ta sẽ không làm điều đó trong đời ngươi, nhưng sẽ giựt vương quốc khỏi tay con của ngươi. 13 Hơn nữa, vì nể Đa-vít tôi tớ Ta, và vì Giê-ru-sa-lem, thành đô Ta đã chọn, Ta sẽ không giựt lấy cả vương quốc, nhưng sẽ để lại cho con của ngươi một chi tộc.”
When Solomon was old his wives had turned his heart to strange gods, and his heart was not entirely with the LORD, his God, as the heart of his father David had been. By adoring Astarte, the goddess of the Sidonians, and Milcom, the idol of the Ammonites, Solomon did evil in the sight of the LORD; he did not follow him unreservedly as his father David had done.
Solomon then built a high place to Chemosh, the idol of Moab, and to Molech, the idol of the Ammonites, on the hill opposite Jerusalem.
He did the same for all his foreign wives who burned incense and sacrificed to their gods. The LORD, therefore, became angry with Solomon, because his heart was turned away from the LORD, the God of Israel, who had appeared to him twice
(for though the LORD had forbidden him this very act of following strange gods, Solomon had not obeyed him).
So the LORD said to Solomon: "Since this is what you want, and you have not kept my covenant and my statutes which I enjoined on you, I will deprive you of the kingdom and give it to your servant.
I will not do this during your lifetime, however, for the sake of your father David; it is your son whom I will deprive.
Nor will I take away the whole kingdom. I will leave your son one tribe for the sake of my servant David and of Jerusalem, which I have chosen."
2

Đọc tiếp »

ĐỊA ĐÀNG TRƯỚC NGUYÊN TỘI…

St 2:
4b Ngày Đức Chúa là Thiên Chúa làm ra đất và trời, 5 chưa có bụi cây ngoài đồng nào trên mặt đất, chưa có đám cỏ ngoài đồng nào mọc lên, vì Đức Chúa là Thiên Chúa chưa cho mưa xuống đất và không có người để canh tác đất đai. 6 Nhưng có một dòng nước từ đất trào lên và tưới khắp mặt đất. 7 Đức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật. 8 Rồi Đức Chúa là Thiên Chúa trồng một vườn cây ở Ê-đen, về phía đông, và đặt vào đó con người do chính mình nặn ra.
9 Đức Chúa là Thiên Chúa khiến từ đất mọc lên đủ mọi thứ cây trông thì đẹp, ăn thì ngon, với cây trường sinh ở giữa vườn, và cây cho biết điều thiện điều ác. 15 Đức Chúa là Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn Ê-đen, để cày cấy và canh giữ đất đai. 16 Đức Chúa là Thiên Chúa truyền lệnh cho con người rằng : “Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn ; 17 nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết.”
At the time when the LORD God made the earth and the heavens--
while as yet there was no field shrub on earth and no grass of the field had sprouted, for the LORD God had sent no rain upon the earth and there was no man to till the soil,
but a stream was welling up out of the earth and was watering all the surface of the ground--
the LORD God formed man out of the clay of the ground and blew into his nostrils the breath of life, and so man became a living being.
Then the LORD God planted a garden in Eden, in the east, and he placed there the man whom he had formed.
Out of the ground the LORD God made various trees grow that were delightful to look at and good for food, with the tree of life in the middle of the garden and the tree of the knowledge of good and bad.
The LORD God then took the man and settled him in the garden of Eden, to cultivate and care for it.
The LORD God gave man this order: "You are free to eat from any of the trees of the garden
except the tree of knowledge of good and bad. From that tree you shall not eat; the moment you eat from it you are surely doomed to die."
Đọc tiếp »

Trích bài giảng của chân phước Ixaác, viện phụ đan viện Sao Mai :

"Thưa anh em, tại sao chúng ta lại ít quan tâm tìm dịp giúp đỡ lẫn nhau, tức là ở đâu chúng ta thấy cần hơn, thì chúng ta càng nâng đỡ nhau hơn và mang đỡ gánh nặng cho nhau ? Thánh Phao-lô tông đồ đã khuyên bảo chúng ta điều ấy khi ngài nói : Anh em hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật của Đức Ki-tô ; và ở nơi khác ngài nói : Anh em hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau. Đó chính là luật của Đức Ki-tô.
Điều tôi thấy là bất trị nơi người anh em của tôi, hoặc vì hoàn cảnh khó khăn hoặc do sự yếu đuối thể xác hay tinh thần, tại sao tôi không kiên nhẫn chịu đựng, sẵn lòng an ủi theo như lời đã chép : Con cái của chúng sẽ được mang trên vai, nâng niu trên đầu gối ? Phải chăng vì trong tôi thiếu đức ái là sức chịu đựng tất cả, là sự kiên trì để nâng đỡ, là lòng nhân hậu để mến yêu ?
...
Kẻ nào tấn công người anh em đang gặp khó khăn, kẻ nào âm mưu chống lại người anh em đang yếu đuối về bất cứ mặt nào, hẳn là kẻ đang tuân phục luật của Xa-tan và đang chu toàn luật đó. Vậy chúng ta hãy cảm thông với nhau, yêu thương nhau như anh em, chịu đựng những yếu đuối và chống lại những tật xấu...
Xin Thiên Chúa khấng ban đức ái cho chúng ta, vì không có đức ái chúng ta không thể đẹp lòng Người và không có Người chúng ta chẳng làm gì được. Người hằng sống và hiển trị đời đời chẳng cùng. Amen."
Đọc tiếp »

HAI CÁI TẾT KHẨU TRANG…








Đọc tiếp »

CHÚA NHẬT VI - TN C



Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2022

MẮT TA NHÌN THẤY GÌ ? (ĐTC Phanxicô, 21/02/2022)


“Câu hỏi thứ hai: mắt chúng ta thấy gì? Ông Simêon, được Thánh Linh thúc đẩy, nhìn thấy và nhận ra Chúa Kitô. Và ông ấy cầu nguyện rằng: “Mắt con đã thấy ơn cứu độ của Chúa” (Lc2,30). Đây là phép lạ vĩ đại của đức tin: Ông Simêon mở mắt ra, biến đổi cái nhìn, thay đổi cái nhìn.
Như chúng ta đã biết qua nhiều lần gặp gỡ Chúa Giêsu trong các sách Tin Mừng, đức tin được sinh ra từ ánh mắt từ bi mà Thiên Chúa nhìn chúng ta, làm tan chảy sự chai cứng của trái tim chúng ta, chữa lành vết thương của chúng ta, cho chúng ta đôi mắt mới để nhìn bản thân và thế giới. Đó là những cái nhìn mới về bản thân, về người khác, về tất cả những hoàn cảnh chúng ta đang sống, ngay cả khi đau đớn nhất. Đó không phải là một vấn đề về một cái nhìn ngây thơ, không, đó là vấn đề về cái nhìn khôn ngoan; cái nhìn ngây thơ trốn tránh thực tế hoặc giả vờ như không nhìn thấy các vấn đề; thay vào đó, đó là một vấn đề về đôi mắt biết làm thế nào để “nhìn bên trong” và “nhìn xa hơn”; chứ không chỉ dừng lại ở vẻ bề ngoài,
Đôi mắt già nua của Ông Simêon, dù mỏi mệt vì năm tháng, nhưng đôi mắt ấy nhìn thấy Chúa, nhìn thấy ơn cứu rỗi. Còn chúng ta thì sao? Mọi người đều có thể tự hỏi mình: mắt chúng ta nhìn thấy gì? Chúng ta có tầm nhìn nào về đời sống thánh hiến? Thế giới thường coi đó là một sự “lãng phí”: “Hãy nhìn xem, cậu bé ngoan đó lại trở thành một tu huynh”, hoặc “một cô gái tốt như vậy, lại trở thành một nữ tu… Thật lãng phí. Nếu họ xấu xí thì đã đành... Nhưng họ, họ đẹp như thế, thật lãng phí “. Vì vậy, chúng ta nghĩ rằng. Thế giới có lẽ coi đời sống thánh hiến là một thực tại của quá khứ, một điều gì đó vô ích. Nhưng chúng ta, những cộng đồng Kitô hữu, linh mục và tu sĩ nam nữ, chúng ta thấy gì?
Chúng ta đang nhìn về phía sau, hoài niệm về những gì không còn tồn tại hay chúng ta có khả năng nhìn xa trông rộng bằng con mắt đức tin, phóng chiếu vào bên trong và bên ngoài? Có trí tuệ nhìn - điều này là do Thánh Thần ban cho: nhìn cẩn thận, đo lường khoảng cách tốt, hiểu rõ thực tại. Tôi thật vui khi thấy những tu sĩ nam nữ tận hiến là những người lớn tuổi, những người vẫn tiếp tục mỉm cười với đôi mắt sáng, mang lại hy vọng cho những người trẻ. Hãy nghĩ xem khi nào chúng ta gặp những cái nhìn tương tự và chúng ta tán tụng Chúa vì điều đó. Đó là những cái nhìn của hy vọng, mở ra cho tương lai. Và có lẽ sẽ tốt cho chúng ta, trong những ngày này, có một cuộc gặp gỡ, thăm hỏi những tu sĩ nam nữ lớn tuổi của chúng ta, nhìn họ, nói chuyện, hỏi han, nghe họ nghĩ gì. Tôi tin rằng đó sẽ là một liều thuốc tốt.” (ĐTC Phanxicô, 21/02/2022)
Đọc tiếp »

ĐỪNG GANH NẠNH NHAU…


Trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ga-lát.
(Gl 5,25- 6,5)
Nếu chúng ta sống nhờ Thần Khí, thì cũng hãy nhờ Thần Khí mà tiến bước. 26 Chúng ta đừng có tìm hư danh, đừng khiêu khích nhau, đừng ganh tị nhau.
6 1 Thưa anh em, nếu có ai vướng mắc tội nào, thì anh em, những người được Thần Khí thúc đẩy, hãy lấy tinh thần hiền hoà mà sửa dạy người ấy ; phải tự đề phòng kẻo chính mình cũng bị cám dỗ. 2 Anh em hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật Đức Ki-tô. 3 Thật vậy, ai tưởng mình là gì mà kỳ thực không là gì hết, thì là lừa gạt chính mình.
4 Mỗi người hãy xem xét việc làm của chính mình, và bấy giờ sẽ có lý do để hãnh diện vì chính mình, chứ không phải vì so sánh với người khác. 5 Quả thế, mỗi người phải mang gánh nặng của riêng mình…
Đọc tiếp »

GIÁO HỘI CHĂM SÓC BỆNH NHÂN (ĐTC Phanxicô, sứ điệp Ngày Thế giới Bệnh nhân lần thứ 30, 11/02/2022)


“Ngày Thế giới Bệnh nhân cũng là một dịp thuận lợi để tập trung sự chú ý của chúng ta vào các trung tâm chăm sóc. Qua nhiều thế kỷ, việc bày tỏ lòng nhân ái đối với bệnh nhân đã khiến cộng đoàn Kitô mở ra vô số “những nhà trọ của người Samaritanô nhân hậu”, nơi mà những bệnh nhân thuộc mọi loại bệnh tật có thể được chào đón và chăm sóc, cách riêng những người không được đáp ứng những nhu cầu sức khỏe vì nghèo túng hoặc bị xã hội loại trừ hoặc do những khó khăn liên quan đến việc điều trị một số bệnh lý nhất định. Trong những tình huống này, trẻ em, người già và những người yếu đuối nhất thường phải hứng chịu hậu quả. Nhân từ như Chúa Cha, vô số các nhà truyền giáo đã kết hợp việc rao giảng Tin Mừng với việc xây dựng bệnh viện, trạm xá và nhà dưỡng lão. Đây là những phương thế quý giá nhờ đó đức ái Kitô giáo được thành hình và tình thương của Đức Kitô, mà các môn đồ của Người làm chứng, trở nên đáng tin hơn…
Trong suốt 30 năm qua, mục vụ chăm sóc sức khỏe cũng được coi là sự phục vụ không thể thiếu và ngày càng được nhìn nhận. Nếu sự phân biệt đối xử tồi tệ nhất mà người nghèo phải gánh chịu – kể cả người đau bệnh, tức là nghèo về sức khỏe – là sự thiếu quan tâm về mặt thiêng liêng, thì chúng ta không thể không cống hiến cho họ sự gần gũi của Thiên Chúa, phúc lành và Lời của Người, cũng như việc cử hành các Bí tích và cơ hội cho một hành trình tăng trưởng và trưởng thành trong đức tin.[6] Về vấn đề này, tôi muốn nhắc nhở mọi người rằng việc gần gũi với bệnh nhân và chăm sóc mục vụ dành cho họ không chỉ là nhiệm vụ của một số thừa tác viên được chỉ định cụ thể; việc thăm viếng bệnh nhân là một lời mời mà Chúa Kitô ngỏ với tất cả các môn đệ. Có biết bao bệnh nhân và biết bao người già đang sống tại nhà và chờ người đến thăm! Thừa tác vụ an ủi là bổn phận của mỗi người đã được rửa tội, hãy tâm niệm lời của Chúa Giêsu: “Ta đau yếu, các ngươi đã thăm Ta” (Mt 25, 36).
Anh chị em thân mến, tôi xin phó thác tất cả các bệnh nhân và gia đình của họ cho lời chuyển cầu của Mẹ Maria, Đấng cứu kẻ liệt kẻ khốn. Ước gì nhờ hiệp nhất với Đức Kitô, Đấng gánh chịu nỗi đau của thế giới, họ có thể tìm được ý nghĩa, sự an ủi và niềm tín thác. Tôi cầu nguyện cho các nhân viên y tế ở khắp nơi, rằng, với đầy lòng nhân ái, họ có thể trao tặng cho các bệnh nhân sự chăm sóc thích hợp, cùng với sự gần gũi huynh đệ của họ.
Tôi ưu ái ban phép lành Toà thánh cho tất cả mọi người.” (ĐTC Phanxicô, sứ điệp Ngày Thế giới Bệnh nhân lần thứ 30, 11/02/2022)
Đọc tiếp »

CHÚNG TA NẮM GÌ TRONG TAY ? (ĐTC Phanxicô, 2/2/2022)


“Cuối cùng, một câu hỏi thứ ba: chúng ta nắm giữ cái gì trong tay? Ông Simêon chào đón Chúa Giêsu trong vòng tay của mình (Lc 2,28). Đó là một cảnh dịu dàng và ý nghĩa, duy nhất trong các sách Phúc âm. Thiên Chúa đặt Con Ngài trong vòng tay của chúng ta bởi vì việc chào đón Chúa Giêsu là điều cốt yếu, là trung tâm của đức tin. Đôi khi chúng ta có nguy cơ lạc lối và phân tán trong một ngàn thứ, cố định mình trên những khía cạnh thứ yếu hoặc đắm mình vào những việc phải làm, nhưng trung tâm của mọi sự là Chúa Kitô, để được chào đón như Chúa của cuộc đời chúng ta.
Khi Ông Simêon ôm Chúa Giêsu trong tay, môi ông thốt lên những lời chúc tụng, ngợi khen và kinh ngạc. Và chúng ta, sau bao nhiêu năm sống đời thánh hiến, chúng ta có đánh mất khả năng kinh ngạc không? Hay chúng ta vẫn có khả năng này? Chúng ta hãy xem xét điều này, và nếu ai đó không tìm thấy nó, hãy cầu xin ân sủng của sự kinh ngạc, sự ngạc nhiên trước những điều kỳ diệu mà Thiên Chúa đang thực hiện trong chúng ta, kín nhiệm như những gì xảy ra trong đền thờ, khi Ông Simêon và Bà Anna gặp Chúa Giêsu.
Nếu những người thánh hiến thiếu những lời chúc tụng Thiên Chúa và cám ơn những người khác, nếu không có niềm vui, nếu thiếu động lực, nếu cuộc sống huynh đệ chỉ là mệt mỏi, nếu không có sự ngạc nhiên, thì không phải vì chúng ta là nạn nhân của ai đó hay điều gì đó, lý do thực sự là cánh tay của chúng ta không còn ôm chặt Chúa Giêsu nữa. Và khi cánh tay của người thánh hiến không ôm lấy Chúa Giêsu, họ ôm lấy những khoảng trống mà họ cố gắng lấp đầy bằng những thứ khác, nhưng đó là sự trống rỗng.
Hãy siết chặt Chúa Giêsu bằng cánh tay của chúng ta: đây là dấu chỉ, đây là con đường, đây là “công thức” để đổi mới. Khi chúng ta không ôm lấy Chúa Giêsu, trái tim chúng ta đóng lại trong cay đắng. Thật đáng buồn khi thấy những người tận hiến, tận hiến một cách cay đắng: họ khép mình trong việc phàn nàn về những điều không diễn ra đúng thời điểm. Họ luôn phàn nàn về một điều gì đó: bề trên, cấp trên, anh em, cộng đoàn, bếp núc… Nếu không có lời phàn nàn thì họ không sống nổi.
Nhưng chúng ta phải ôm lấy Chúa Giêsu trong sự tôn thờ và cầu xin đôi mắt biết nhìn điều thiện và nhận ra đường lối của Thiên Chúa. Nếu chúng ta chào đón Chúa Kitô với vòng tay rộng mở, thì chúng ta cũng sẽ chào đón người khác với lòng tin cậy và khiêm nhường. Khi đó xung đột không leo thang, khoảng cách không lớn dần và sự cám dỗ lạm dụng và làm tổn thương nhân phẩm của một số anh chị em bị dập tắt. Chúng ta hãy mở rộng vòng tay của mình, cho Chúa Kitô và cho anh chị em!Chúa Giêsu đứng ở đó.” (ĐTC Phanxicô, 2/2/2022)
Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.