Ads 468x60px

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2021

TẠI SAO TA TÌM CHÚA ? (ĐTC Phanxicô, 01/08/2021)


“Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Khung cảnh ban đầu của bài Tin Mừng trong phụng vụ hôm nay (Ga 6,24-35) cho chúng ta thấy một số con thuyền đang tiến về Caphácnaum: đám đông đang đi tìm Chúa Giêsu. Chúng ta có thể nghĩ rằng đây là một điều rất tốt, nhưng Phúc Âm dạy chúng ta rằng tìm kiếm Thiên Chúa thôi thì chưa đủ đâu; chúng ta cũng phải hỏi tại sao chúng ta tìm kiếm Ngài. Thật vậy, Chúa Giêsu nói: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê “ (câu 26). Thực tế là dân chúng đã chứng kiến phép lạ hóa bánh ra nhiều, nhưng họ không hiểu được ý nghĩa của cử chỉ đó: họ dừng lại ở phép lạ bên ngoài, họ dừng lại ở chiếc bánh vật chất: chỉ ở đó, không đi xa hơn, để có thể hiểu được ý nghĩa của điều này.
Đây là câu hỏi đầu tiên chúng ta có thể tự hỏi: tại sao chúng ta tìm kiếm Chúa? Tại sao tôi tìm kiếm Chúa? Đâu là động lực cho đức tin của tôi, cho đức tin của chúng ta? Chúng ta cần phải phân định điều này, bởi vì trong số nhiều cám dỗ mà chúng ta gặp phải trong cuộc sống, trong số rất nhiều cám dỗ, có một cám dỗ mà chúng ta có thể gọi là cám dỗ thờ ngẫu tượng. Đó là điều thúc đẩy chúng ta tìm kiếm Thiên Chúa để sử dụng cho chính mình, để giải quyết các vấn đề, để nhờ Ngài chúng ta đạt được những gì chúng ta không thể tự mình có được, vì lợi ích của chúng ta.
Nhưng theo cách này, đức tin vẫn còn hời hợt và thậm chí, tôi có thể nói đó là đức tin hệ tại vào phép lạ: chúng ta tìm kiếm Chúa để nuôi chúng ta và sau đó quên đi Ngài khi chúng ta đã no nê. Trung tâm của đức tin non nớt này không phải là Thiên Chúa, mà là những nhu cầu của chính chúng ta, chỉ nghĩ đến lợi ích của chúng ta, nhiều thứ… Trình bày nhu cầu của chúng ta với lòng Chúa là đúng, nhưng Chúa, Đấng hành động vượt xa sự mong đợi của chúng ta, trước hết muốn sống với chúng ta trong mối quan hệ yêu thương. Và tình yêu đích thực là không vụ lợi, là tự do: yêu chỉ vì muốn được hồi đáp một ân huệ thì không phải là yêu! Đó là vụ lợi; và rất thường xuyên trong cuộc sống, chúng ta bị thúc đẩy bởi tư lợi.” (ĐTC Phanxicô, 01/08/2021)
Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2021

THƯ KÊU GỌI THIÊN NGUYỆN VIÊN



Đọc tiếp »

CHÚA NHẬT, TUẦN XVIII-Mùa TN-B



Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021

MỤC VỤ CÙ MI THÁNG 8/2021

Đọc tiếp »

HÃY NÊN HOÀN THIỆN 2Cr 12 :


“Và thưa anh em thân mến, chúng tôi nói tất cả những điều ấy cốt để xây dựng anh em. 20 Quả vậy, tôi sợ rằng khi đến, tôi không thấy anh em được như ý tôi, và anh em thấy tôi không được như ý anh em. Chớ gì giữa anh em đừng có chia rẽ, ghen tuông, oán ghét, cạnh tranh, vu khống, nói hành, kiêu căng, hỗn loạn. 21 Tôi sợ rằng lần sau đến thăm anh em, Thiên Chúa của tôi lại để tôi phải nhục vì anh em, và tôi phải than khóc nhiều người trước đây đã phạm tội, mà nay chẳng chịu ăn năn hối cải về những việc ô uế, gian dâm và phóng đãng họ đã làm…
5 Anh em hãy tự xét xem mình có còn sống trong đức tin hay không. Hãy tự kiểm điểm…
Điều chúng tôi cầu xin là anh em được nên hoàn thiện. 10 Vì vậy, khi vắng mặt, tôi viết các điều này, để lúc có mặt, tôi khỏi phải xử nghiêm khắc, theo quyền hành Chúa đã ban cho tôi để xây dựng, chứ không phải để phá đổ.
11 Ngoài ra, thưa anh em, anh em hãy vui mừng và gắng nên hoàn thiện. Hãy khuyến khích nhau, hãy đồng tâm nhất trí và ăn ở thuận hoà. Như vậy, Thiên Chúa là nguồn yêu thương và bình an, sẽ ở cùng anh em.”
Đọc tiếp »

Thứ bảy, Tuần XVII-Mùa TN



Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2021

Thứ sáu, Tuần XVII-Mùa TN

Đọc tiếp »

Tb 4,16-17.19-20

Điều con không thích kẻ khác làm cho mình, thì cũng đừng bao giờ làm cho người ta. Hãy chia cơm sẻ áo cho người đói rách. Biết ai khôn ngoan, thì tìm đến mà bàn hỏi. Hãy chúc tụng Chúa trong mọi nơi mọi lúc, xin Người dạy con biết theo nẻo chính đường ngay, và giúp con thành công trong mọi điều con toan tính.

Đọc tiếp »

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2021

Chúc mừng chị em Bổn mạng THÁNH MATTA !


(Hôm nay cũng mừng chung thánh MARIA, em của Matta, vì ĐTC mới lập, nên có thể chưa có ai nhận Bổn mạng Maria này)

Mác-ta là chị của cô Ma-ri-a và ông La-da-rô ở Bê-ta-ni-a. Trong sách Tin Mừng, thánh nữ xuất hiện ba lần : lần thứ nhất trong bữa ăn ở Bê-ta-ni-a, khi cùng với cô em là Ma-ri-a tiếp đãi Đức Giê-su ; lần thứ hai khi ông La-da-rô được Chúa cho phục sinh, lúc đó thánh nữ đã tuyên xưng lòng tin vào Chúa Giê-su ; và lần cuối trong bữa tiệc đãi Chúa Giê-su sáu ngày trước lễ Vượt Qua. Trong cả ba câu chuyện, ta luôn thấy thánh nữ đóng vai trò chủ nhà.
Lc 10, 38-42:
Khi ấy, Chúa Giêsu vào một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: "Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với". Nhưng Chúa đáp: "Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện. Chỉ có một sự cần mà thôi: Maria đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị ai lấy mất".
Đọc tiếp »

NGƯỜI CAO NIÊN LÀ TẤM BÁNH NUÔI SỐNG TA (ĐTC Phanxicô, giảng lễ ngày Thế giới người cao tuổi lần I, 25/07/2021)


“…Chúng ta đừng đánh mất ký ức được gìn giữ bởi những người cao niên, vì chúng ta là con cái của lịch sử đó, và không có cội nguồn, chúng ta sẽ khô héo. Các ngài đã bảo vệ chúng ta khi chúng ta lớn lên, và bây giờ đến lượt chúng ta bảo vệ cuộc sống của các ngài, giảm bớt khó khăn của các ngài, quan tâm đến nhu cầu của các ngài và bảo đảm rằng các ngài được giúp đỡ trong cuộc sống hàng ngày và không cảm thấy cô đơn.

Chúng ta hãy tự hỏi mình: “Tôi đã đến thăm ông bà, những người thân lớn tuổi của mình, những người lớn tuổi trong khu phố của tôi chưa? Tôi đã lắng nghe các ngài chưa? Tôi đã dành thời gian cho các ngài chưa?” Chúng ta hãy bảo vệ các ngài, để không có gì trong cuộc sống và ước mơ của các ngài có thể bị mất. Cầu xin cho chúng ta không bao giờ phải hối tiếc rằng chúng ta đã thiếu quan tâm đến những người thân yêu của chúng ta, và là những người đã cho chúng ta cuộc sống.
Anh chị em, ông bà và các cụ cao niên là tấm bánh nuôi sống chúng ta. Chúng ta biết ơn các ngài vì những ánh mắt dõi theo đã quan tâm đến chúng ta, những cánh tay đã ôm chúng ta và những chiếc đầu gối đã quỳ xuống với chúng ta. Chúng ta biết ơn các ngài vì những bàn tay đã ôm chúng ta và nâng chúng ta lên, vì những trò chơi mà các ngài đã chơi với chúng ta và vì sự thoải mái khi chúng ta được vuốt ve.
Xin đừng quên các ngài. Chúng ta hãy giao ước với các ngài. Chúng ta hãy học cách tiếp cận các ngài, lắng nghe các ngài và không bao giờ loại bỏ các ngài. Chúng ta hãy trân trọng các ngài và dành thời gian cho các ngài. Chúng ta sẽ trở nên tốt hơn vì điều đó. Và, cùng nhau, dù già hay trẻ, chúng ta sẽ tìm thấy sự thỏa mãn trong bàn tiệc chia sẻ, được Chúa chúc lành.” (ĐTC Phanxicô, giảng lễ ngày Thế giới người cao tuổi lần I, 25/07/2021)
Đọc tiếp »

Thứ Tư, 28 tháng 7, 2021

Thông báo Tòa Giám Mục Phan Thiết




Đọc tiếp »

CHIA SẺ và GIỮ GÌN (ĐTC Phanxicô, 25/07/2021)


“Chia sẻ. Thấy dân chúng đói khổ, Chúa Giêsu muốn cho họ ăn. Tuy nhiên, điều này chỉ xảy ra nhờ một thanh niên đưa năm ổ bánh và hai con cá. Thật cảm động biết bao, ở trung tâm của phép lạ mà nhờ đó khoảng năm nghìn người lớn đã được cho ăn, chúng ta thấy một người trẻ sẵn sàng chia sẻ những gì anh ta có.

Ngày nay, chúng ta cần một giao ước mới giữa người trẻ và người cao niên. Chúng ta cần chia sẻ kho báu của cuộc sống, cùng nhau ước mơ, vượt qua xung đột giữa các thế hệ và chuẩn bị một tương lai cho tất cả mọi người. Nếu không có sự chia sẻ giao ước như vậy về cuộc sống, ước mơ và tương lai, chúng ta có nguy cơ chết vì đói, khi các mối quan hệ tan vỡ, sự cô đơn, ích kỷ và sức mạnh của sự tan rã ngày càng gia tăng.
Trong xã hội của chúng ta, chúng ta thường đầu hàng trước quan niệm “mỗi người vì chính mình”. Nhưng điều đó là chết người! Tin Mừng mời gọi chúng ta chia sẻ những gì chúng ta đang có và những gì chúng ta sở hữu, vì chỉ bằng cách này, chúng ta mới tìm thấy sự thỏa mãn. Tôi thường nhắc đến những lời của tiên tri Giô-ên về việc trẻ và già đến với nhau (xem Giô-ên 3: 1). Những người trẻ tuổi, như những nhà tiên tri của tương lai, những người trân trọng lịch sử của chính họ. Người cao niên, những người tiếp tục ước mơ và chia sẻ kinh nghiệm của các ngài với người trẻ, mà không cản đường họ. Trẻ và già, kho tàng của truyền thống và sự tươi mới của Thánh Linh. Trẻ và già cùng nhau. Cùng nhau trong xã hội và trong Giáo hội.
Giữ gìn. Sau khi đám đông đã ăn xong, Phúc âm kể lại rằng bánh còn lại rất nhiều. Vì vậy, Chúa Giêsu nói với các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi” (Ga 6:12). Điều này cho thấy tấm lòng của Thiên Chúa: Ngài không chỉ ban cho chúng ta nhiều hơn những gì chúng ta cần, mà Ngài còn quan tâm đến việc không có gì bị mất, dù chỉ là một mảnh vụn. Một mẩu bánh có vẻ là một thứ nhỏ nhặt, nhưng trong mắt Thiên Chúa, không có gì là thứ để vứt bỏ. Thậm chí hơn thế nữa, không có người nào bị loại bỏ. Chúng ta cần thực hiện lời kêu gọi tiên tri này được nghe giữa chúng ta và trong thế giới của chúng ta: hãy thu thập, giữ gìn cẩn thận, và bảo vệ. Ông bà và người cao niên không phải là đồ thừa của cuộc sống, là đồ bỏ đi. Các ngài là những miếng bánh quý giá còn sót lại trên bàn đời vẫn có thể nuôi dưỡng chúng ta bằng một hương thơm mà chúng ta đã đánh mất, “hương thơm của ký ức”. (ĐTC Phanxicô, 25/07/2021)
Đọc tiếp »

Thứ tư, Tuần XVII-Mùa TN

Đọc tiếp »

PHÚC CHO AI BIẾT CHO (Trích bài giảng của thánh Ba-xi-li-ô Cả, giám mục)


“Này bạn, hãy làm như ruộng đất : hãy sinh hoa kết quả như nó, đừng để mình bị coi là kém loài vô tri. Đất nuôi hoa trái, không phải cho chính nó, nhưng cho bạn được hưởng. Còn bạn, mỗi khi trổ sinh hoa trái là việc lành phúc đức, bạn sẽ thu hoạch cho chính mình, vì ân phúc và phần thưởng do việc lành sẽ về lại với những người quảng đại thi ân. Bạn đã cho kẻ đói ăn thì cái bạn cho là của bạn và trở nên phong phú gấp bội khi về lại với bạn. Hạt lúa gieo xuống đất sinh lời cho kẻ gieo thế nào, thì tấm bánh trao cho người đói sẽ sinh lợi nhiều cho bạn về sau như thế. Hãy khởi sự mùa gieo phúc đức khi bạn kết thúc mùa gặt hái ruộng vườn. Vì Kinh Thánh nói : Hãy gieo công chính rồi sẽ được gặt tình thương.

Thật ra, muốn hay không, bạn cũng sẽ phải bỏ lại nơi đây tiền bạc của bạn. Trái lại, khi về với Chúa, bạn sẽ mang theo vinh dự do việc lành phúc đức bạn đã làm. Bấy giờ, trước mặt Vị Thẩm Phán tối cao, đám dân đông đảo vây quanh bạn sẽ gọi bạn là người cấp dưỡng, là kẻ quảng đại thi ân, và sẽ tặng bạn tất cả những danh hiệu nói lên lòng nhân ái và từ tâm của bạn.
Bạn chẳng thấy sao : có những kẻ đổ tiền của vào các hý trường cho những lực sĩ võ đài, những diễn viên hài kịch, những tay đấu với thú dữ mà chỉ nhìn thấy thôi, ai cũng phát gớm ? Họ đổ tiền ra như thế chỉ vì chút vinh dự mau qua và để được thấy dân chúng hò hét tung hô.
Còn bạn, khi phải chi cho những khoản đem lại vinh quang lớn lao dường ấy cho bạn, bạn lại dè sẻn sao ? Bạn sẽ được Thiên Chúa tán thưởng, các thiên thần ngợi khen, mọi người từ thuở tạo thành trái đất ca tụng là diễm phúc. Bạn sẽ lãnh nhận vinh quang vĩnh cửu, triều thiên công chính và Nước Trời làm phần thưởng, vì đã biết phân phát của cải mau qua một cách chính đáng. Thế mà bạn chẳng bận tâm gì về những điều trên đây, vì ham của cải hiện thời mà coi thường những gì bạn đã ký thác và đang trông đợi. Nào, bạn hãy phân phát của cải bằng nhiều cách. Hãy rộng rãi và hào phóng khi phải chi tiêu cho những người túng thiếu. Ước gì người ta cũng nói về bạn : Kẻ túng nghèo, họ rộng tay làm phúc, đức công chính của họ tồn tại muôn đời.”
Đọc tiếp »

HÃY CHO (2 Cr 9, 6-13)


Tôi xin nói điều này : gieo ít thì gặt ít ; gieo nhiều thì gặt nhiều. 7 Mỗi người hãy cho tuỳ theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương. 8 Vả lại, Thiên Chúa có đủ quyền tuôn đổ xuống trên anh em mọi thứ ân huệ, để anh em vừa được luôn đầy đủ mọi mặt, vừa được dư thừa mà làm mọi việc thiện, 9 theo như lời đã chép : Kẻ túng nghèo, Người rộng tay làm phúc ; đức công chính của Người tồn tại muôn đời.

10 Đấng cung cấp hạt giống cho kẻ gieo, và bánh làm của ăn nuôi dưỡng, tất sẽ cung cấp dư dật hạt giống cho anh em gieo, và sẽ làm cho đức công chính của anh em sinh hoa kết quả dồi dào. 11 Anh em sẽ được sung túc mọi bề để làm mọi việc thiện cách rộng rãi. Những việc chúng ta làm sẽ khiến người ta dâng lời cảm tạ Thiên Chúa. 12 Thật thế, việc phục vụ cho công ích này không những đáp ứng nhu cầu của các người trong dân thánh, mà hơn thế nữa, còn là nguồn phát sinh bao lời cảm tạ dâng lên Thiên Chúa. 13 Việc phục vụ này là một bằng cớ cho họ tôn vinh Thiên Chúa, vì thấy anh em vâng phục và tuyên xưng Tin Mừng của Đức Ki-tô, và vì thấy anh em có lòng quảng đại, sẵn sàng chia sẻ với họ và với mọi người.
Suy niệm
Tạ ơn Chúa rất nhiều người đã biết cho đi trong đại dịch này, giữa cảnh đau buồn của túng thiếu và chết chóc, vẫn sáng lên những hình ảnh hy sinh vật chất và tinh thần cho đồng loại.
Đọc tiếp »

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2021

NHÌN XEM (ĐTC Phanxicô, giảng lễ 25/07/2021)


“Nhìn xem. Khi bắt đầu bài tường thuật của mình, thánh sử Gioan chỉ ra rằng Chúa Giêsu ngước nhìn lên và thấy đám đông đang đói sau khi đi một đoạn đường xa để gặp Ngài. Đó là cách phép lạ bắt đầu: với cái nhìn của Chúa Giêsu, Đấng không thờ ơ cũng không quá bận rộn để có thể cảm nhận được cơn đói của một nhân loại mệt mỏi. Chúa Giêsu quan tâm đến chúng ta; Ngài quan tâm đến chúng ta; Ngài muốn thỏa mãn những khao khát cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc của chúng ta. Trong mắt Người, chúng ta thấy cách nhìn của riêng Thiên Chúa. Ánh mắt của Người là ánh mắt quan tâm; Người nhạy cảm với chúng ta và với những hy vọng mà chúng ta ôm ấp trong lòng. Ánh mắt ấy nhận ra sự mệt mỏi của chúng ta, và nhận ra niềm hy vọng giúp chúng ta tiếp tục tiến bước. Ánh mắt ấy hiểu được nhu cầu của mỗi người. Vì trong mắt Thiên Chúa, không có đám đông vô danh, chỉ có những cá nhân với cơn đói và cơn khát của riêng họ. Cái nhìn của Chúa Giêsu là cái nhìn chiêm nghiệm. Ngài nhìn vào cuộc sống của chúng ta; Ngài nhìn thấy và thấu hiểu.

Ông bà và những người cao niên của chúng ta đã nhìn cuộc sống của chúng ta bằng chính ánh mắt đó. Đó là cách các ngài quan tâm đến chúng ta, kể từ khi chúng ta còn là những đứa trẻ. Bất chấp cuộc sống vất vả và hy sinh, các ngài không bao giờ quá bận rộn để không còn thời gian cho chúng ta, hay thờ ơ với chúng ta. Các ngài nhìn chúng ta với sự quan tâm và yêu thương dịu dàng. Khi chúng ta lớn lên và cảm thấy bị hiểu lầm hoặc sợ hãi về những thử thách trong cuộc sống, các ngài để mắt đến chúng ta; các ngài biết chúng ta đang cảm thấy gì, kể cả những giọt nước mắt ẩn giấu và những ước mơ thầm kín của chúng tôi. Các ngài ôm chúng ta vào lòng và quỳ xuống bên cạnh chúng ta. Tình yêu đó đã giúp chúng ta trưởng thành.
Còn chúng ta thì sao? Chúng ta thấy ông bà và những người cao niên của chúng ta như thế nào? Lần cuối cùng chúng ta đến thăm hoặc gọi điện thoại cho một người cao niên để thể hiện sự gần gũi của chúng ta và hưởng lợi từ những điều các vị nói với chúng ta là khi nào? Tôi lo lắng khi nhìn thấy một xã hội đầy rẫy những con người không ngừng vận động, quá cuốn vào những công việc của riêng các ngài khiến không còn thời gian cho một cái nhìn, cho một lời chào hay một cái ôm. Tôi lo lắng về một xã hội nơi các cá nhân chỉ đơn giản là một phần của một đám đông vô danh, nơi chúng ta không còn có thể nhìn lên và nhận ra nhau. Ông bà của chúng ta, những người đã nuôi dưỡng cuộc sống của chúng ta, giờ đây khao khát sự quan tâm và tình yêu của chúng ta; các ngài mong mỏi sự gần gũi của chúng ta. Chúng ta hãy ngước mắt lên nhìn các ngài, như Chúa Giêsu nhìn chúng ta.”(ĐTC Phanxicô, giảng lễ 25/07/2021)
Đọc tiếp »

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2021

HƯỚNG VỀ LAGI THÂN YÊU (Nơi đầu đời Cha Sở 2003-2007)

Đọc tiếp »

BA TRỤ CỘT : ƯỚC MƠ, KÝ ỨC và CẦU NGUYỆN (Roma, đền thờ thánh Gioan Laterano, ngày 31/05/2021, Lễ Đức Mẹ đi viếng bà thánh Elizabeth, Phanxicô)


“Theo cái nhìn này, tôi muốn nói với mỗi anh chị em rằng cần phải có anh chị em để xây dựng thế giới tương lai, trong tình huynh đệ và tình bằng hữu xã hội, là thế giới mà chúng ta, cùng với con cháu chúng ta, sẽ sống sau khi cơn bão đã lắng dịu xuống. Tất cả “chúng ta hãy là những người chủ động trong việc phục hồi và hỗ trợ những tầng lớp xã hội bị tổn thương” (ibid., 77). Trong số các trụ cột chống đỡ công trình mới này, có ba trụ cột mà anh chị em, hơn bất kỳ ai khác, có thể giúp thiết lập. Ba trụ cột đó là ước mơ, ký ức và cầu nguyện. Sự gần gũi của Chúa sẽ ban cho tất cả chúng ta, ngay cả những người yếu đuối nhất, sức mạnh cần thiết để bắt đầu một cuộc hành trình mới trên con đường của ước mơ, ký ức và cầu nguyện.

Ngôn sứ Giô-en đã từng loan báo lời hứa này: “người già được báo mộng, thanh niên thấy thị kiến” (3, 1). Tương lai của thế giới phụ thuộc vào giao ước giữa trẻ và già. Ai có thể chắp cánh ước mơ của người già và biến chúng thành hiện thực, nếu không phải là người trẻ? Tuy nhiên, để có được điều này, chúng ta cần phải tiếp tục ước mơ. Ước mơ của chúng ta về công lý, về hòa bình, về tình liên đới có thể giúp những người trẻ chúng ta có những cái nhìn mới; bằng cách này, chúng ta có thể cùng nhau xây dựng tương lai. Anh chị em cần chứng tỏ rằng có thể vượt qua và đổi mới sau trải nghiệm gian khổ. Tôi chắc chắn rằng anh chị em đã hơn một lần trải nghiệm như thế: trong cuộc đời, anh chị em đã phải đối mặt với vô số khó khăn nhưng vẫn có thể vượt qua. Giờ đây hãy sử dụng những kinh nghiệm đó để biết cách vượt qua.
Những ước mơ vì thế mà đan xen với ký ức. Tôi nghĩ đến giá trị những ký ức đau thương của chiến tranh và tầm quan trọng của nó trong việc giúp các thế hệ trẻ học được giá trị của hòa bình. Những anh chị em đã trải nghiệm những đau khổ của cuộc chiến phải truyền lại thông điệp này. Sứ mệnh đích thực của mỗi người cao tuổi là giữ cho ký ức sống động: lưu giữ ký ức và chia sẻ nó với những người khác. Edith Bruck, người đã sống sót sau cuộc thảm sát Shoah, đã nói rằng “dù chỉ soi sáng lương tâm của một con người thì cũng đáng cho những nỗ lực và đau đớn để giữ ký ức về những gì đã qua được tồn tại”. Bà nói tiếp: "Đối với tôi, lưu giữ ký ức là sống.”[3] Tôi cũng nghĩ đến ông bà của tôi và những người trong anh chị em đã phải di cư và trải qua nỗi khó khăn khi rời bỏ chính ngôi nhà của mình, như rất nhiều người hôm nay vẫn tiếp tục phải làm thế, hy vọng nơi một tương lai tốt hơn. Một số người trong những người này thậm chí có thể bây giờ đang ở cạnh chúng ta, chăm sóc chúng ta. Ký ức này có thể giúp xây dựng một thế giới nhân văn và hiếu khách hơn. Ngược lại, không có ký ức, chúng ta sẽ không bao giờ có thể xây dựng; không có nền móng thì không bao giờ xây được nhà. Không bao giờ. Và nền tảng của cuộc sống là ký ức.
Cuối cùng là cầu nguyện. Như đấng tiền nhiệm của tôi, Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI, một vị cao niên thánh thiện vẫn tiếp tục cầu nguyện và làm việc cho Giáo hội, đã từng nói: "Lời cầu nguyện của người cao tuổi có thể bảo vệ thế giới, giúp ích cho thế giới có lẽ hữu hiệu hơn là hoạt động tất bật của nhiều người"[4]. Ngài đã nói những lời này năm 2012 lúc gần cuối triều đại giáo hoàng của ngài. Câu nói quá hay! Lời cầu nguyện của anh chị em là một nguồn lực vô cùng quý giá, như là hơi thở sâu nơi buồng phổi mà lúc này Giáo hội và thế giới rất cần (x. Tông huấn Evangelii Gaudium, 262). Đặc biệt là vào thời khắc khó khăn này của nhân loại, khi chúng ta tiếp tục chèo chống trên cùng một con thuyền giữa biển cả vượt cơn bão tố của đại dịch, lời cầu bầu của anh chị em cho thế giới và cho Giáo hội vô cùng giá trị: nó mang lại cho mọi người sự bình an và tin tưởng rằng chúng ta sẽ sớm cập bến.
Các bậc ông bà và anh chị em cao niên thân mến, kết thúc Sứ điệp gửi đến anh chị em, tôi cũng muốn đề cập đến mẫu gương Chân phước Charles de Foucauld (sắp được phong thánh). Ngài sống như một ẩn sĩ ở Algeria và ở đó ngài đã làm chứng cho “niềm khao khát được cảm nghiệm mọi người, bất kỳ ai, cũng đều là anh em của ngài” (Fratelli Tutti, 287). Câu chuyện về cuộc đời ngài cho thấy làm thế nào, con người dù có đơn độc trong sa mạc của riêng mình, vẫn có thể cầu bầu cho những người nghèo trên toàn thế giới và thực sự trở thành anh chị em của mọi người.
Tôi cầu xin Chúa cho tất cả chúng ta, nhờ gương lành của anh Charles, cũng có thể mở tấm lòng, biết nhạy cảm trước những nỗi khổ đau của người nghèo và biết cầu khẩn cho những nhu cầu của họ. Chớ gì mỗi người chúng ta học cách lặp lại với mọi người, và đặc biệt là với người trẻ, những lời an ủi mà chúng ta đã nghe nói hôm nay: “Ta luôn ở cùng anh chị em”! Hãy tiếp tục tiến bước! Xin Chúa chúc lành cho anh chị em.” (Roma, đền thờ thánh Gioan Laterano, ngày 31/05/2021, Lễ Đức Mẹ đi viếng bà thánh Elizabeth, Phanxicô)
Đọc tiếp »

Chúc mừng Bổn mạng Giáo Lý Viên 26/7/2021 (LM Phêrô Nguyễn Hữu Duy)

Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2021

DÙ SỨC TÀN LỰC KIỆT… CHÚNG TA CẦN ĐẾN NHAU (ĐTC Phanxicô, sứ điệp ngày Thế giới Ông bà và người cao tuổi lần I, 25/07/2021)


“…Do đó, tại một thời điểm quyết định của lịch sử, mỗi anh chị em cũng có một ơn gọi được đổi mới. Anh chị em có thể tự hỏi: Làm sao có thể thế được? Sức lực tôi đang dần cạn kiệt và tôi không nghĩ mình có thể làm được nhiều việc. Làm sao tôi có thể bắt đầu hành xử khác đi khi thói quen đã thành quy tắc trong cuộc đời tôi? Làm sao tôi có thể cống hiến cho người nghèo khi còn canh cánh bao nỗi lo toan về gia đình mình? Làm sao tôi có thể mở rộng tầm nhìn khi tôi thậm chí không thể rời khỏi nơi mình đang ở. Chẳng lẽ sự cô độc của tôi chưa đủ là một gánh nặng hay sao?

Có bao nhiêu người trong anh chị em đang hỏi câu đó: chẳng lẽ sự cô độc của tôi chưa đủ là một gánh nặng hay sao? Chính Chúa Giêsu đã nghe ông Nicôđêmô hỏi một câu tương tự: “Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được?” (Ga 3, 4). Chúa trả lời, điều đó có thể xảy ra nếu chúng ta mở lòng đón nhận sự tác động của Chúa Thánh Thần, Đấng muốn thổi đâu thì thổi. Chúa Thánh Thần vẫn hằng luôn tự do, Ngài đến bất cứ nơi đâu và làm bất kỳ điều gì Ngài muốn.
Như tôi đã nhiều lần lặp lại, chúng ta sẽ không thoát khỏi cuộc khủng hoảng hiện tại mà vẫn cứ y nguyên như cũ, hoặc sẽ tốt hơn hoặc sẽ tệ hơn. Và “Ước gì đây không là một bi kịch khác của lịch sử mà lại một lần nữa chúng ta chẳng học được gì – chúng ta vốn cứng đầu – ! Ước gì chúng ta luôn nhớ đến những người già đã chết vì thiếu máy trợ thở [...]. Ước gì nỗi đớn đau dằn vặt lớn lao đó không trở nên vô ích, nhưng là bước tiến giúp chúng ta biết đổi mới cách sống.
Ước gì chúng ta tái khám phá và vĩnh viễn nhận biết rằng chúng ta cần đến nhau, chúng ta mắc nợ lẫn nhau để nhờ đó, gia đình nhân loại được tái sinh”(Fratelli Tutti, 35). Không ai được cứu một mình. Tất cả chúng ta đều mắc nợ lẫn nhau. Tất cả chúng ta đều là anh chị em.” (ĐTC Phanxicô, sứ điệp ngày Thế giới Ông bà và người cao tuổi lần I, 25/07/2021)
Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.