Ads 468x60px

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2020

ĐTC Phanxicô, 19/07/2020

“Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao ? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy ?’ Ông đáp : ‘Kẻ thù đã làm đó !’ Đầy tớ nói : ‘Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không ?’ Ông đáp : ‘Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt : Hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi’.” (Mt 13, 27-30)
“Ý định của các tôi tớ là muốn loại trừ sự xấu ngay lập tức, loại trừ những người xấu. Nhưng ông chủ khôn ngoan hơn, ông nhìn xa hơn. Các tôi tớ phải học cách chờ đợi bởi vì sự bách hại và thù địch là một phần của ơn gọi Kitô Hữu. Dĩ nhiên sự dữ phải bị loại trừ, nhưng với người xấu chúng ta cần phải kiên nhẫn. Điều này không có nghĩa là sự khoan dung giả hình nó hàm chứa một sự mơ hồ; đúng hơn là công lý được thực hiện với lòng thương xót. Nếu Chúa Giêsu đến để tìm những người tội lỗi hơn là những người công chính, để chữa lành những bệnh nhân trước rồi mới đến với người mạnh khỏe (Mt 9,12-13), thì hành động của chúng ta, các môn đệ của Ngài không phải hủy diệt người xấu, nhưng là cứu họ. Và đó là sự kiên nhẫn.
Tin Mừng chỉ cho thấy hai đường lối hành động và lịch sử đang tồn tại: một mặt là cái nhìn của ông chủ, nhìn xa; mặt khác là cái nhìn của các tôi tớ, nhìn vào những vấn đề. Điều mà các tôi tớ quan tâm là cánh đồng không có cỏ lùng; Ông chủ thì quan tâm đến lúa tốt. Thiên Chúa mời gọi chúng ta học cách nhìn của Ngài, tập trung vào lúa tốt, để biết cách bảo vệ chúng ngay cả khi chúng ở giữa đám cỏ. Những ai chỉ tìm kiếm những nhược điểm và thiếu sót của người khác thì không cộng tác tốt với Chúa, nhưng đúng hơn là những người biết cách nhận ra những điều tốt lành đang phát triển âm thầm trong cánh đồng của Giáo Hội và của lịch sử, nuôi dưỡng chúng cho đến khi trưởng thành. Và rồi chính Thiên Chúa sẽ thưởng những điều tốt lành và phạt những điều xấu xa.
Nguyện xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta hiểu và noi gương sự kiên nhẫn của Thiên Chúa, Ngài không muốn một người con nào phải hư mất, những người được Thiên Chúa yêu thương với tình phụ tử”. (ĐTC Phanxicô, 19/07/2020)
The servants’ intention is to eliminate evil immediately, that is, evil people. But the master is wiser, he sees farther. They must learn to wait because enduring persecution and hostility is part of the Christian vocation. Certainly, evil must be rejected, but those who do evil are people with whom it is necessary to be patient. This does not mean that type of hypocritical tolerance that hides ambiguity; but rather, justice tempered by mercy. If Jesus came to seek sinners more than the righteous, to cure the sick first before the healthy (cf Mt 9:12-13), so must the actions of His disciples be focused not on suppressing the wicked, but on saving them. Patience lies here.
Today’s Gospel presents two ways of acting and of living history: on the one hand, the master’s vision who sees far; on the other, the vision of the servants who just see the problem. What the servants care about is a field without weeds; the master cares about good wheat. The Lord invites us to adopt His own vision, one that is focused on good wheat, that knows how to protect it even amidst the weeds. Those who are always hunting for the limitations and defects of others do not collaborate well with God, but, rather, those who know how to recognise the good that silently grows in the field of the Church and history, cultivating it until it becomes mature. And then, it will be God, and He alone, who will reward the good and punish the wicked.
May the Virgin Mary help us to understand and imitate God’s patience, who wants none of His children to be lost, whom He loves with the love of a Father.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.