Ads 468x60px

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

Chúa Nhật Tuần VII Mùa Phục Sinh Năm C

08/05/2016
PHÚC ÂM: Ga 17, 20-26
"Để chúng được hoàn toàn nên một".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: "†Lạy Cha chí thánh,‡ Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ nhờ lời chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai Con. Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một, và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con.

"Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng: Con ở đâu chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa". 
Đó là lời Chúa.
Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

Chúa Nhật Tuần V Mùa Phục Sinh Năm C

24/04/2016
Chúa Nhật Tuần V Mùa Phục Sinh Năm C

PHÚC ÂM:  Ga 13, 31-33a. 34-35

"Thầy ban cho các con điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi Giuđa ra khỏi phòng tiệc, Chúa Giêsu liền phán: "Bây giờ Con Người được vinh hiển và Thiên Chúa được vinh hiển nơi Người. Nếu Thiên Chúa được vinh hiển nơi Người, thì Thiên Chúa lại cho Người được vinh hiển nơi chính mình, và Thiên Chúa sẽ cho Người được vinh hiển.

"Các con yêu quý, Thầy chỉ còn ở với các con một ít nữa thôi. Thầy ban cho các con điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau. Như Thầy đã yêu thương các con, thì các con cũng hãy yêu thương nhau. Căn cứ vào điều này mà mọi người nhận biết các con là môn đệ của Thầy, là nếu các con yêu thương nhau".  
Đó là lời Chúa.
Đọc tiếp »
ĐỀN TỘI MỘT NỬA

Anh Tám vào tòa xưng tội:
- Thưa cha con chỉ phạm có 1 tội nói dối.
Vị linh mục hỏi:
- Con nói dối điều gì vậy?
Anh Tám bí quá nhưng đành phái nói:
- Thưa cha, con nói dối... với cha. Tuần trước cha nói mỗi gia đình phải đóng $100 để sửa nhà thờ, nhưng con chỉ đóng có $50.
Vị linh mục:
- Vậy việc đền tội con đọc 5 chục kinh sự Thương.
Anh Tám kinh ngạc vì rất sợ đọc kinh:
- Thưa cha, tuy vậy con đã đóng một nửa, vậy cha có thể bớt việc đền tội cho con một nửa được không?
Vị linh mục: Bớt một nửa rồi đó con, nếu ai không đóng thì phải đọc tới 100 kinh lận.
Anh Tám: ???!!!

ST Internet
Đọc tiếp »

Phụ nữ


Ngày xửa ngày xưa Chúa đã tạo dựng một người Nam và ban cho anh ta một sinh vật gọi là phụ nữ để làm vợ yêu dấu. Người đàn ông than phiền với Chúa:
Nếu Ngài hôn cô ta, Ngài không còn là quý ông nữa. Mà nếu không thì Ngài không phải là đàn ông.
Nếu Ngài khen ngợi cô ta, cô ta cho là Ngài nói dối. Mà nếu không thì Ngài là người vô tích sự.
Nếu Ngài luôn đồng ý với cô ta, cô ta sẽ lợi dụng Ngài. Mà nếu không thì Ngài là người thiếu hiểu biết.
Nếu Ngài lãng mạn, Ngài là một người từng trải. Mà nếu không thì Ngài chỉ là “đàn ông một nửa”
Nếu Ngài thăm viếng cô ta thường xuyên, cô ta nghĩ vậy là nhàm chán. Mà nếu không thì cô ta tố cáo Ngài là người hai lòng.
Nếu Ngài ăn mặc bảnh bao, cô ta nói Ngài là người ăn chơi. Mà nếu không thì Ngài là chàng trai chán ngắt.
Nếu Ngài ghen, cô ta cho Ngài là dở hơi. Mà nếu không thì cô ta cho là Ngài không yêu cô ta.
Nếu Ngài cố làm người hào hoa, cô ta cho là Ngài không tôn trọng cô ta. Mà nếu không thì cô ta nghĩ là Ngài không thích cô ta.
Nếu Ngài trễ một phút, cô ta phàn nàn là “chờ muốn chết”. Mà nếu cô ta trễ, cô ta nói “con gái là thế”.
Nếu Ngài đi thăm người khác, cô ta cho Ngài là người đáng khinh. Mà nếu cô ta được người khác thăm viếng thì cô ta nói “đó là tự nhiên thôi, vì con gái mà”.
Nếu lâu lâu Ngài hôn cô ta, cô ta cho là Ngài lạnh lùng. Mà nếu hôn cô ta nhiều quá thì cô ta hét lên “đồ lợi dụng”.
Nếu Ngài không giúp cô ta băng qua đường, Ngài là người không ga-lăng. Mà nếu làm luôn thì cô ta nghĩ Ngài là người khôn khéo, lợi dụng và có ý đồ.
Nếu ngài nhìn chằm chằm vào mặt người khác, cô ta cho là Ngài đang tán tỉnh. Mà nếu cô ta được nhìn như thế thì cô ta nói “họ chỉ ngưỡng mộ thôi”.
Nếu cô ta nói thì cô ta muốn Ngài lắng nghe. Mà nếu Ngài lắng nghe thì cô ta muốn Ngài nói.
Chúa ơi! Chúa đã tạo dựng loại sinh vật được gọi là phụ nữ đó, quá đơn giản nhưng cũng rất phức tạp, rất yếu đuối nhưng cũng rất mạnh mẽ, rất rắc rối nhưng cũng rất đáng mơ ước.
Lạy Chúa, xin dạy cho con biết phải làm gì. Amen.
(sưu tầm)
Đọc tiếp »

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Cáo phó của Tòa TGM Huế: Cố Linh mục Fx Nguyễn Vân Nam

R.I.P
“Thầy là Sự Sống Lại và là Sự Sống” (Ga 11, 25)
AI TÍN
Tòa Tổng Giám Mục Huế trân trọng báo tin:
Cố Linh Mục Phanxicô Xavie NGUYỄN VÂN NAM
Sinh ngày 04 tháng 10 năm 1935 tại Đốc Sơ, Hương Trà, Thừa Thiên Huế.
Đã qua đời lúc 17 giờ 45 Chúa Nhật, ngày 17 tháng 04 năm 2016, tại Nhà Chung, Tổng Giáo phận Huế.
Hưởng thọ 81 tuổi, 47 năm linh mục.
- Nhập quan: 17 giờ 00 Thứ Hai, ngày 18 tháng 04 năm 2016 tại Nhà Chung - Huế.
- Di quan lên Nhà thờ Chính Tòa Phủ Cam lúc 04 giờ 30 sáng Thứ Năm, ngày 21 tháng 04 năm 2016, sau đó Thánh lễ An táng.
- An táng tại Nghĩa trang Giáo sĩ, Tổng Giáo phận Huế.
Xin mọi thành phần Dân Chúa hiệp ý cầu nguyện cho Cố Linh mục Phanxicô Xavie được hưởng Nhan Thánh Chúa.
Kính báo
Tòa Tổng Giám Mục Huế
---------------------------------------
NB: Trong tình huynh đệ Linh mục Giáo phận, xin các Linh mục Giáo phận dâng 3 Thánh Lễ cầu nguyện cho Ngài.
***********************

TIỂU SỬ
CỐ LINH MỤC PHANXICÔ XAVIE NGUYỄN VÂN NAM
- Sinh ngày 04.10.1935 tại Đốc Sơ, Hương Trà, Thừa Thiên Huế.
- Dấn thân: 1965
- Phó tế: 1966
- Linh mục: 19.06.1969 tại nhà thờ Đồng Hà, Quảng Trị.
1969 - 1975: Phó xứ Quán Ngang (Trại định cư gần Đông Hà).
Hiệu trưởng trường tư thục Thanh Linh.
1975 - 1983: Phó xứ Gio Linh (Phan Thiết) .
1983 - 1994: Quản xứ Gio Linh (Phan Thiết).
1994 - 2001: Quản xứ Cù Mi (Phan Thiết).
06.12.2001 - 02.04.2003: Quản xứ Tân Thủy, Huế.
02.04.2003 - 04.08.2010: Quản xứ Nam Phổ, kiêm La Ỹ, An Nhơn.
04.08.2010: Hưu dưỡng tại Phan Thiết.
03.01.2011: Hưu dưỡng tại Nhà Chung, Huế.
- Đã qua đời lúc 17 giờ 45 Chúa Nhật, ngày 17 tháng 04 năm 2016, tại Nhà Chung, Tổng Giáo phận Huế.
- Hưởng thọ 81 tuổi, 47 năm linh mục.
- Nhập quan: 17 giờ 00 Thứ Hai, ngày 18 tháng 04 năm 2016 tại Nhà Chung - Huế.
- Di quan lên Nhà thờ Chính Tòa Phủ Cam lúc 04 giờ 30 sáng Thứ Năm, ngày 21 tháng 04 năm 2016, sau đó Thánh lễ An táng.
- An táng tại Nghĩa trang Giáo sĩ, Tổng Giáo phận Huế.
Xin mọi thành phần Dân Chúa hiệp ý cầu nguyện cho Cố Linh mục Phanxicô Xavie được hưởng Nhan Thánh Chúa.
Kính báo
Tòa Tổng Giám Mục Huế

(nguồn tin từ: http://tonggiaophanhue.net/home/index.php?option=com_content&view=article&id=16430:cha-nam&catid=3:tin-tuc-tong-giao-phan-hue&Itemid=4)
Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Chúa Nhật 3 Mùa Phục Sinh Năm C

10/04/2016
PHÚC ÂM:  Ga 21, 1-14   hoặc 1-19
"Chúa Giêsu đến, cầm bánh và cá trao cho họ ăn".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, lúc các môn đệ đang ở bờ biển Tibêria, Chúa Giêsu lại hiện đến. Công việc đã xảy ra như sau: "Simon-Phêrô, Tôma (cũng gọi là Điđymô), Nathanael quê tại Cana xứ Galilêa, các con ông Giêbêđê, và hai môn đệ khác nữa đang ở với nhau. Simon Phêrô bảo: "Tôi đi đánh cá đây". Các ông kia nói rằng: "Chúng tôi cùng đi với ông". Mọi người ra đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào. Lúc rạng đông, Chúa Giêsu hiện đến trên bờ biển, nhưng các môn đệ không biết là Chúa Giêsu. Người liền hỏi: "Này các con, có gì ăn không?" Họ đồng thanh đáp: "Thưa không". Chúa Giêsu bảo: "Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được". Các ông liền thả lưới và hầu không kéo nổi lưới lên, vì đầy cá. Người môn đệ Chúa Giêsu yêu liền nói với Phêrô: "Chính Chúa đó". Simon Phêrô nghe nói là Chúa, liền khoác áo vào, vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào và kéo lưới đầy cá theo, vì không còn xa đất bao nhiêu, chỉ độ hai trăm thước tay.

Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên để cá và bánh. Chúa Giêsu bảo: "Các con hãy mang cá mới bắt được lại đây". Simon Phêrô xuống thuyền kéo lưới lên bờ. Lưới đầy toàn cá lớn; tất cả được một trăm năm mươi ba con. Dầu cá nhiều đến thế, nhưng lưới không rách. Chúa Giêsu bảo rằng: "Các con hãy lại ăn". Không ai trong đám ngồi ăn dám hỏi "Ông là ai?", vì mọi người đã biết là Chúa. Chúa Giêsu lại gần, lấy bánh trao cho các môn đệ; Người cũng cho cá như thế. Đây là lần thứ ba, Chúa Giêsu đã hiện ra với các môn đệ khi Người từ cõi chết sống lại.

ŒVậy khi các Ngài đã điểm tâm xong, Chúa Giêsu hỏi Simon Phêrô rằng: "Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?" Ông đáp: "Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy". Người bảo ông: "Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy". Người lại hỏi: "Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy". Người bảo ông: "Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy". Người hỏi ông lần thứ ba: "Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?" Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba: "Con có yêu mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy". Người bảo ông: "Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến". Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: "Con hãy theo Thầy". 
Đó là lời Chúa.
Đọc tiếp »

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Chúa Nhật Tuần I Mùa Phục Sinh Năm C

27/03/2016
Chúa Nhật Tuần I Mùa Phục Sinh Năm C
Phục Sinh
Lễ Phục Sinh

PHÚC ÂM: Lc 24, 1-12
"Tại sao các bà tìm người sống nơi những kẻ chết?"

 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Ngày thứ nhất trong tuần, vừa tảng sáng, các bà đi ra mồ mang theo những thuốc thơm đã dọn sẵn. Thấy hòn đá đã lăn ra khỏi mồ, nhưng bước vào, các bà không thấy xác Chúa Giêsu. Đang khi các bà còn ngơ ngác không hiểu việc đó, thì có hai người đứng gần các bà, y phục sáng chói. Các bà kinh hãi cắm mặt xuống đất, thì hai người lên tiếng bảo: "Tại sao các bà tìm người sống nơi những kẻ chết? Người không còn ở đây. Người đã sống lại, các bà hãy nhớ lại Người đã nói với các bà thế nào khi Người còn ở xứ Galilêa. Người đã nói: Con Người phải bị nộp vào tay những kẻ tội lỗi, bị đóng đinh vào thập giá và ngày thứ ba sẽ sống lại". Và các bà nhớ lại những lời Người đã nói.

Bỏ mồ đi về, các bà tường thuật lại tất cả sự việc cho mười một Tông đồ và các người khác. Các bà đó là Maria Mađalêna, Gioanna, Maria mẹ Giacôbê; và những người nữ khác cùng đi với họ cũng nói như vậy với các tông đồ. Nhưng những lời đó, các ông cho là truyện vớ vẩn, nên các ông không tin. Dầu vậy Phêrô cũng đứng dậy chạy ra mồ, nhưng khi cúi xuống nhìn, ông chỉ thấy những khăn liệm nằm đó và ông trở về nhà, rất đỗi ngạc nhiên về sự đã xảy ra. 
Đó là lời Chúa.

Đọc tiếp »

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

Chúa Nhật Tuần V Mùa Chay Năm C

PHÚC ÂM:  Ga 11, 1-45
"Ta là sự sống lại và là sự sống".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, có một người đau liệt tên là Ladarô, ở Bêtania, làng quê của Maria và Martha. Maria này chính là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Em trai bà là Ladarô lâm bệnh. Vậy hai chị sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt". Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển".

Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: "Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa". Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm ném đá Thầy, mà Thầy lại trở về đó ư?" Chúa Giêsu đáp: "Một ngày lại chẳng có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày thì không vấp ngã, vì người ta thấy ánh sáng mặt trời; nhưng kẻ đi ban đêm sẽ vấp ngã vì không có ánh sáng". Người nói thế, rồi lại bảo họ: "Ladarô bạn chúng ta đang ngủ, dầu vậy Ta đi đánh thức ông". Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, nếu ông ta ngủ, ông sẽ khoẻ lại". Chúa Giêsu có ý nói về cái chết của Ladarô, nhưng môn đệ lại nghĩ Người nói về giấc ngủ. Bấy giờ Chúa Giêsu mới nói rõ: "Ladarô đã chết. Nhưng Ta mừng cho các con, vì Ta không có mặt ở đó để các con tin. Vậy chúng ta hãy đi đến nhà ông". Lúc đó Tôma, cũng có tên là Điđimô, nói với đồng bạn: "Chúng ta cũng đi để cùng chết với Người".

Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. (Bêtania chỉ cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm). Nhiều người Do-thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy". Chúa Giêsu nói: "Em con sẽ sống lại". Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại". Chúa Giêsu nói: "Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?" Bà thưa: "Thưa Thầy, vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian".

Nói xong bà về gọi Maria em gái bà và nói thầm với em rằng: "Thầy ở ngoài kia, Thầy gọi em". Nghe vậy, Maria vội vàng đứng dậy và đi đến cùng Chúa. Vì lúc đó Chúa Giêsu chưa vào trong làng, Người còn đang đứng ở nơi Martha đã gặp Người. Những người Do-thái cùng ở trong nhà với Maria và an ủi bà, khi thấy bà vội vã đứng dậy ra đi, họ cũng đi theo bà, tưởng rằng bà đi ra khóc ngoài mộ. Vậy khi Maria đến chỗ Chúa Giêsu đứng, thấy Người, bà liền sấp mình xuống dưới chân Người và nói: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt đây, thì em con không chết". Khi thấy bà khóc nức nở và những người Do-thái theo bà cũng khóc, Chúa Giêsu thổn thức và xúc động. Người hỏi: "Đã an táng Ladarô ở đâu?" Họ thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem". Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.

Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: "Hãy đẩy tảng đá ra". Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày". Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?" Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con, nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con".

Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!" Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: "Hãy cởi ra cho anh ấy đi".
Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người. 
Đó là lời Chúa.
Đọc tiếp »

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

Chúa Nhật Tuần II Mùa Chay Năm C

21/02/2016
PHÚC ÂM:  Lc 9, 28b-36
"Đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan lên núi cầu nguyện. Và đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng. Bỗng có hai vị đàm đạo với Người, đó là Môsê và Êlia, hiện đến uy nghi, và nói về sự chết của Người sẽ thực hiện tại Giêrusalem. Phêrô và hai bạn ông đang ngủ mê, chợt tỉnh dậy, thấy vinh quang của Chúa và hai vị đang đứng với Người. Lúc hai vị từ biệt Chúa, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia". Khi nói thế, Phêrô không rõ mình nói gì. Lúc ông còn đang nói, thì một đám mây bao phủ các Ngài và thấy các ngài biến vào trong đám mây, các môn đệ đều kinh hoàng. Bấy giờ từ đám mây có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người". Và khi tiếng đang phán ra, thì chỉ thấy còn mình Chúa Giêsu. Suốt thời gian đó, các môn đệ giữ kín không nói với ai những điều mình đã chứng kiến.  
Đó là lời Chúa.
Đọc tiếp »

Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016

Chúa Nhật Tuần I Mùa Chay Năm C

14/02/2016
PHÚC ÂM:  Lc 4, 1-13
"Thánh Thần thúc đẩy Chúa vào hoang địa, và chịu cám dỗ".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
 
Khi ấy, Chúa Giêsu được đầy Thánh Thần, liền rời vùng sông Giođan và được Thánh Thần đưa vào hoang địa  ở đó suốt bốn mươi ngày, và chịu ma quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì và sau thời gian đó, Người đói. Vì thế, ma quỷ đến thưa Người: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì hãy truyền cho đá này biến thành bánh đi". Chúa Giêsu đáp: "Có lời chép rằng: Người ta không phải chỉ sống bằng cơm bánh, mà còn bằng lời Chúa nữa".

Rồi ma quỷ lại đem Người lên cao hơn cho xem ngay một lúc tất cả các nước thiên hạ và nói với Người rằng: "Tôi sẽ cho ông hết thảy quyền hành và vinh quang của các nước này, vì tất cả đó là của tôi và tôi muốn cho ai tuỳ ý. Vậy nếu ông sấp mình thờ lạy tôi, thì mọi sự ấy sẽ thuộc về ông!" Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: "Có lời chép rằng: Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi và chỉ phụng thờ một mình Người thôi".

Rồi ma quỷ lại đưa Người lên Giêrusalem, để Người trên góc tường cao đền thờ và bảo rằng: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì hãy gieo mình xuống, vì có lời chép rằng: "Chúa sẽ truyền cho Thiên Thần gìn giữ ông!" Và còn thêm rằng: "Các vị đó sẽ giơ tay nâng đỡ ông khỏi vấp phải đá". Chúa Giêsu đáp lại: "Có lời chép rằng: Ngươi đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa ngươi!" Sau khi làm đủ cách cám dỗ, ma quỷ rút lui để chờ dịp khác. 
Đó là lời Chúa.
Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.