Ads 468x60px

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2022

THƯ MỤC VỤ ĐẦU NĂM MỚI 2023 CỦA ĐỨC GIÁM MỤC GIÁO PHẬN (Thăm mừng Bổn mạng Cha Gioan, cựu Quản xứ Cù Mi, ngài phục hồi tốt, thêm lời cầu nguyện cho ngài)








Đọc tiếp »

28/12: CÁC THÁNH ANH HÀI, TỬ ĐẠO

Lễ kính
Mt 2
Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy !” 14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập. 15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.16 Bấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh. 17 Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã nói : 18 Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ : tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.
Suy niệm
Sợ sệt và ích kỷ, Hêrôđê thực hiện cuộc tàn sát trẻ thơ : “sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống”, làm cho “tiếng khóc than rền rĩ : tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình...” Ngày nay cũng vì ích kỷ, lo sợ cho sự an toàn và thoải mái của mình mà nhiều trẻ thơ bị giết hại từ trong lòng mẹ, nhiều khi bởi chính người mẹ...
Lạy Chúa, xin chúc lành và ban ơn cho những người mẹ cầu khẩn và ước ao sinh con; xin thức tỉnh những ai sống theo nền “văn minh sự chết”, giúp họ xây dựng xã hội “văn minh tình thương” và gia đình là cái nôi của sự sống... Amen.
When the Magi had departed, behold, the angel of the Lord appeared to Joseph in a dream and said, "Rise, take the child and his mother, flee to Egypt, and stay there until I tell you. Herod is going to search for the child to destroy him." Joseph rose and took the child and his mother by night and departed for Egypt. He stayed there until the death of Herod, that what the Lord had said through the prophet might be fulfilled, "Out of Egypt I called my son." When Herod realized that he had been deceived by the magi, he became furious. He ordered the massacre of all the boys in Bethlehem and its vicinity two years old and under, in accordance with the time he had ascertained from the magi. Then was fulfilled what had been said through Jeremiah the prophet: A voice was heard in Ramah, sobbing and loud lamentation; Rachel weeping for her children, and she would not be consoled, since they were no more.
Đọc tiếp »

ĐỌC TÔNG HUẤN “NIỀM VUI của TÌNH YÊU”


Giáo huấn lễ Thánh Gia 27/12/2020, Đức Thánh Cha kêu mời học hỏi tông huấn “Niềm vui của Tình yêu” : “Mẫu gương loan báo Tin Mừng với gia đình mà ngày lễ hôm nay mời gọi chúng ta, một lần nữa đề xuất chúng ta lý tưởng về tình yêu vợ chồng và gia đình, như đã được nhấn mạnh trong Tông huấn Amoris laetitia -Niềm vui của tình yêu, sẽ được kỷ niệm 5 năm ban hành vào ngày 19/03/2021 tới đây. Và sẽ có một năm suy tư về Amoris laetitia và sẽ là một cơ hội để đào sâu nội dung của văn kiện. Những suy tư này sẽ được cung cấp cho các cộng đoàn Giáo hội và các gia đình, để đồng hành với họ trên hành trình của họ”.
Đó là lý do chúng ta cần đọc, suy niệm và sống tông huấn này, giúp hóa gia đình :
“1. NIỀM VUI của TÌNH YÊU trong đời sống của các gia đình cũng là niềm vui của Hội thánh. Như các nghị phụ trong Thượng Hội đồng đã ghi nhận, mặc dầu vẫn có nhiều dấu chỉ cho thấy có khủng hoảng trong đời sống hôn nhân, “khát vọng có được một mái ấm gia đình vẫn còn rất mạnh mẽ, đặc biệt nơi những người trẻ, và vẫn đang là cảm hứng của Hội thánh”. Như một đáp ứng cho khát vọng này, “loan báo Kitô giáo về gia đình đích thực là một tin vui”.
Đọc tiếp »

NGÀY 28-12, TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH: CÁC THÁNH ANH HÀI, TỬ ĐẠO



Đọc tiếp »

DÂN CHÚA NÔ LỆ BÊN AI CẬP


Trích sách Xuất hành, chương 1 :
8 Thời ấy có một vua mới lên trị vì nước Ai-cập, vua này không biết ông Giu-se. 9 Vua phán với dân mình : “Này đám dân con cái Ít-ra-en đông đúc và hùng mạnh hơn chúng ta. 10 Chúng ta hãy dùng những biện pháp khôn ngoan đối với dân đó, đừng để chúng nên đông đúc, kẻo khi có chiến tranh, chúng hùa với địch mà đánh lại chúng ta, rồi ra khỏi xứ.” 11 Người ta bèn đặt lên đầu lên cổ họ những viên đốc công, để hành hạ họ bằng những việc khổ sai ; họ phải xây cho vua Pha-ra-ô các thành làm kho lương thực là Pi-tôm

và Ram-xét. 12 Nhưng chúng càng hành hạ họ, thì họ càng nên đông đúc và lan tràn, khiến chúng đâm ra sợ con cái Ít-ra-en. 13 Người Ai-cập cưỡng bách con cái Ít-ra-en lao động cực nhọc. 14 Chúng làm cho đời sống họ ra cay đắng vì phải lao động nặng nhọc : nào là trộn hồ làm gạch, nào là đủ thứ công việc đồng áng ; tóm lại, tất cả những việc lao động cực nhọc, chúng đều cưỡng bách họ làm.
15 Vua Ai-cập nói với những bà đỡ đi giúp sản phụ Híp-ri, một bà tên là Síp-ra, một bà tên là Pu-a : 16 “Khi đỡ cho sản phụ Híp-ri, các ngươi hãy xem đứa trẻ là trai hay gái. Nếu là trai thì giết đi, nếu là gái thì để cho sống.”
22 Vua Pha-ra-ô ra lệnh cho toàn dân của mình : “Mọi con trai Híp-ri sinh ra, hãy ném xuống sông Nin ; còn mọi con gái thì để cho sống.”
Đọc tiếp »

GIA ĐÌNH : KHÔNG PHẢI TÔI TRƯỚC… (ĐTC Phanxicô, 26/12/2021)


“…Chúng ta hãy nhìn lên Mẹ Maria, là người trong bài Tin Mừng hôm nay nói với Chúa Giêsu: “cha con và mẹ đây đã tìm kiếm con” (Lc 2,48). “Cha con và mẹ đây”; chứ không phải là “Mẹ và cha con đây”. Nghĩa là không phải “tôi” trước đã, rồi mới đến “bạn”! Chúng ta hãy tìm hiểu điều này: “bạn” trước rồi mới đến “tôi”. Trong ngôn ngữ của tôi, có một tính từ dành cho những người thích

đặt chữ “tôi” trước chữ “bạn”: “Tôi, bản thân tôi và tôi, vì bản
thân và lợi ích của tôi”. Nhiều người thích thế này - đầu tiên là “tôi” rồi sau đó mới đến “bạn”. Không, trong Thánh Gia, trước tiên là “bạn” rồi mới đến “tôi”.
Để bảo vệ sự hòa thuận trong gia đình, cần phải chống lại chế độ độc tài của cái “tôi” - khi cái “tôi” được thổi phồng lên. Thật nguy hiểm khi thay vì lắng nghe nhau, chúng ta lại đổ lỗi cho nhau về những lỗi lầm; thật đáng âu lo khi, thay vì thể hiện sự quan tâm dành cho nhau, chúng ta lại tập trung vào những nhu cầu của chính mình; khi thay vì đối thoại, chúng ta tự cô lập mình với điện thoại di động - thật buồn trong bữa ăn tối trong một gia đình khi mọi người sử dụng điện thoại di động của riêng mình mà không nói chuyện với nhau, tất cả mọi người nói chuyện trên điện thoại của họ; thật đáng âu lo khi chúng ta buộc tội lẫn nhau, luôn lặp đi lặp lại những cụm từ giống nhau, diễn lại một cảnh cũ mà mỗi người đều muốn dành phần phải về mình và điều đó luôn kết thúc trong một sự im lặng lạnh lùng, sự im lặng mà anh chị em có thể cắt bằng một nhát dao, thật lạnh lùng, sau cuộc tranh cãi trong gia đình. Điều này thật kinh khủng, thực sự kinh khủng!
Tôi nhắc lại một lời khuyên: đó là buổi tối, khi mọi chuyện đã kết thúc, hãy luôn làm hòa với nhau. Đừng bao giờ đi ngủ mà không làm hòa, nếu không sẽ xảy ra “chiến tranh lạnh” vào ngày hôm sau! Và điều này thật nguy hiểm vì nó tạo ra một loạt những lời mắng mỏ, một loạt những lời oán giận. Thật không may, đã bao nhiêu lần, xung đột bùng nổ và phát triển trong các bức tường trong gia đình do thời gian im lặng kéo dài và do sự ích kỷ không được kiểm soát! Đôi khi nó thậm chí kết thúc bằng bạo lực thể chất và đạo đức. Điều này làm xói mòn sự hòa hợp và giết chết gia đình. Chúng ta hãy hoán cải bản thân và chuyển từ “tôi” thành “bạn”. Điều cần phải chiếm vị trí quan trọng hơn trong một gia đình là “bạn”. Và làm ơn, mỗi ngày, chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện một chút - nếu anh chị em có thể cố gắng được - để chúng ta cầu xin Chúa ban cho ân sủng bình an. Và tất cả chúng ta hãy cam kết chính mình - cha mẹ, con cái, Giáo Hội, xã hội - để nâng đỡ, bảo vệ và gìn giữ gia đình vốn là kho báu của chúng ta!
Cầu xin Đức Trinh Nữ Maria, người phối ngẫu của Thánh Giuse, mẹ của Chúa Giêsu, bảo vệ gia đình chúng ta.” (ĐTC Phanxicô, 26/12/2021)
Đọc tiếp »

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2022

HÀI NHI GIÊSU: HOÀNG TỬ HOÀ BÌNH (ĐTC Phanxicô, Sứ điệp Giáng Sinh 25/12/2022)


“Anh chị em ở Rôma và trên toàn thế giới thân mến, Chúc Mừng Giáng Sinh!
Xin Chúa Giêsu, được sinh ra bởi Đức Trinh Nữ Maria, mang đến cho tất cả anh chị em tình yêu Thiên Chúa, suối nguồn cậy trông và hy vọng, cùng với hồng ân bình an đã được các thiên thần loan báo cho các mục đồng Bêlem: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời bình an dưới thế cho người

Chúa thương” (Lc 2,14).
Vào ngày lễ này, chúng ta hãy hướng ánh nhìn về Bêlem. Chúa đến thế gian trong chuồng gia súc và được đặt nằm trong máng cỏ dành cho súc vật vì cha mẹ Người không tìm được chỗ trong quán trọ, khi Đức Maria đã đến ngày sinh nở. Ngài đến giữa chúng ta trong thinh lặng và trong đêm tối mịt mù vì Lời Chúa không cần ánh đèn sân khấu hay tiếng nói ồn ào của con người. Chính Người là Ngôi Lời mang lại ý nghĩa cho cuộc sống; Người là Ánh Sáng soi đường ta đi. Tin Mừng cho chúng ta biết “Ánh sáng thật chiếu soi mọi người đã đến thế gian” (Gioan 1,9).
Chúa Giêsu sinh ra ở giữa chúng ta; Ngài là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Ngài đến để đồng hành với cuộc sống hàng ngày của chúng ta, để chia sẻ với chúng ta mọi sự: niềm vui và nỗi buồn, hy vọng và sợ hãi của chúng ta. Ngài đến như một đứa trẻ bơ vơ. Ngài sinh ra trong đêm lạnh giá, nghèo nàn giữa những người nghèo. Cần mọi sự, Người gõ cửa trái tim ta để tìm hơi ấm và nơi nương tựa.
Giống như những người chăn cừu ở Bêlem, được bao quanh bởi ánh sáng, chúng ta có thể lên đường để xem dấu chỉ mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Cầu mong chúng ta khắc phục được tình trạng uể oải tâm linh và ánh hào quang hời hợt của ngày lễ khiến chúng ta quên mất Đấng mà chúng ta đang cử hành sinh nhật của Ngài. Chúng ta hãy bỏ lại sau lưng những màu sắc và sự ồn ào làm chết tâm hồn chúng ta là những điều khiến chúng ta dành nhiều thời gian cho việc chuẩn bị những đồ trang trí và những lễ vật hơn là suy ngẫm về biến cố trọng đại: Con Thiên Chúa đã sinh ra cho chúng ta.
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy hướng mắt về Bêlem và lắng nghe tiếng kêu yếu ớt đầu tiên của Hoàng Tử Hòa Bình, vì Chúa Giêsu thực sự là hòa bình của chúng ta: hòa bình mà thế gian không thể ban cho, hòa bình mà Thiên Chúa Cha đã ban cho nhân loại bằng cách sai Con của Ngài đến thế gian. Thánh Leo Cả đã tóm tắt thông điệp của ngày hôm nay trong một câu tiếng Latinh ngắn gọn: Natalis Domini, natalis est pacis: “Chúa giáng sinh là sự giáng thế của hòa bình” (Serm. 26, 5)…”
Đọc tiếp »

CHIÊM NGẮM CHÚA NẰM TRONG MÁNG CỎ… (ĐTC Phanxicô, giảng lễ đêm 24/12/2022)


“Đêm nay có còn gì để nói với cuộc sống của chúng ta nữa không? Hai ngàn năm sau khi Chúa Giêsu Giáng Sinh, sau bao nhiêu lễ Giáng Sinh trải qua giữa những đồ trang trí và quà tặng, chủ nghĩa tiêu dùng đã gói kỹ dường nào mầu nhiệm mà chúng ta cử hành, dẫn đến một mối nguy hiểm. Chúng ta biết nhiều điều về Lễ Giáng Sinh, nhưng chúng ta quên ý nghĩa đích thực của ngày

lễ này. Như thế, làm thế nào để chúng
ta có thể tái khám phá ý nghĩa của Lễ Giáng Sinh? Trước hết, chúng ta sẽ đi tìm Chúa Hài Đồng ở đâu? Phúc âm tường thuật biến cố Chúa Giáng Sinh dường như đã được viết chính xác cho mục đích này: đó là nắm lấy tay chúng ta và dẫn chúng ta đến nơi Thiên Chúa muốn chúng ta đi.
Mọi sự bắt đầu với một tình huống không khác gì tình huống của chúng ta ngày nay: mọi người đang hối hả chuẩn bị cho một sự kiện quan trọng, cuộc điều tra dân số lớn, đòi hỏi phải chuẩn bị rất nhiều. Theo nghĩa đó, bầu không khí rất giống lễ Giáng Sinh hiện đại của chúng ta. Tuy nhiên, Tin Mừng không sa đà vào bối cảnh trần tục đó; nhưng nhanh chóng chuyển cái nhìn của chúng ta sang một điều khác quan trọng hơn. Đó là một chi tiết nhỏ và dường như không đáng kể mà Tin Mừng nhắc đến ba lần, luôn liên quan đến các nhân vật trung tâm trong câu chuyện. Đầu tiên, Mẹ Maria đặt Chúa Giêsu “trong máng cỏ” (Lc 2,7); rồi các thiên thần kể cho các mục đồng nghe về “một hài nhi bọc trong tã, nằm trong máng cỏ” (c. 12); và cuối cùng là các mục đồng, những người tìm thấy “Hài Nhi nằm trong máng cỏ” (c. 16). Để khám phá lại ý nghĩa của Lễ Giáng Sinh, chúng ta cần nhìn vào máng cỏ. Tuy nhiên, tại sao máng cỏ lại quan trọng như vậy? Bởi vì đó là dấu chỉ cho thấy Chúa Kitô đến thế gian này, chứ không phải ngẫu nhiên tình cờ. Đó là cách Ngài thông báo sự giáng trần của mình. Đó là cách Thiên Chúa sinh ra trong lịch sử, để chính lịch sử được tái sinh. Sau đó máng cỏ nói gì với chúng ta? Thưa: Ít nhất là ba điều: gần gũi, nghèo khó và cụ thể.
Sự gần gũi. Máng cỏ đóng vai trò như máng ăn, giúp thức ăn được tiêu thụ nhanh hơn. Bằng cách này, nó có thể tượng trưng cho một khía cạnh của con người chúng ta: đó là lòng tham tiêu dùng của chúng ta. Trong khi thú vật kiếm ăn trong chuồng của chúng, những người nam nữ trong thế giới của chúng ta, trong cơn thèm khát của cải và quyền lực, thậm chí ăn thịt cả những người hàng xóm, anh chị em của họ. Chúng ta đã thấy biết bao nhiêu cuộc chiến!
Và biết bao nhiêu nơi, ngay cả ngày nay, nhân phẩm và tự do của con người bị khinh miệt! Như mọi khi, nạn nhân chính của lòng tham con người này là những người yếu đuối và dễ bị tổn thương. Giáng Sinh này cũng vậy, như trường hợp của Chúa Giêsu, một thế giới khao khát tiền bạc, quyền lực và lạc thú không dành chỗ cho những trẻ nhỏ, cho biết bao trẻ em chưa chào đời, nghèo khổ và bị lãng quên. Trên hết, tôi nghĩ đến những trẻ em bị tàn phá bởi chiến tranh, nghèo đói và bất công. Tuy nhiên, đó chính là những nơi mà Chúa Giêsu đến, một hài nhi nằm trong máng cỏ của sự chối bỏ và khước từ. Nơi Người, Hài Nhi Bêlem, mọi trẻ thơ đều hiện diện. Và chính chúng ta được mời nhìn cuộc sống, chính trị và lịch sử qua con mắt của trẻ thơ.
Trong máng cỏ của sự từ chối và khó chịu, Thiên Chúa hiện diện. Ngài đến đó bởi vì ở đó chúng ta nhìn thấy vấn đề của nhân loại chúng ta: sự thờ ơ được tạo ra bởi sự vội vàng tham lam để sở hữu và tiêu thụ. Ở đó, trong máng cỏ đó, Chúa Kitô đã sinh ra, và ở đó chúng ta khám phá ra sự gần gũi của Người với chúng ta. Ngài đến đó, đến một máng cỏ, để trở thành thức ăn của chúng ta. Thiên Chúa không phải là người cha nuốt chửng con cái mình, mà là Cha, nơi Chúa Giêsu, làm cho chúng ta nên con cái của Người và nuôi dưỡng chúng ta bằng tình yêu dịu dàng của Người. Ngài đến để đánh động trái tim chúng ta và nói với chúng ta rằng chỉ có tình yêu mới là sức mạnh thay đổi dòng lịch sử. Ngài không xa cách và oai phong lẫm liệt, nhưng đến gần chúng ta trong sự khiêm nhường; bỏ ngai vàng trên trời, Người hạ mình nằm trong máng cỏ…”
Đọc tiếp »

GIA ĐÌNH : HỌC LẮNG NGHE NHAU (ĐTC Phanxicô, 26/12/2021)


“Anh chị em thân mến, chào anh chị em,
Hôm nay chúng ta mừng Lễ Thánh Gia Thất Nagiarét. Thiên Chúa đã chọn một gia đình khiêm tốn và đơn sơ để đến ở giữa chúng ta. Chúng ta hãy ngạc nhiên chiêm ngưỡng vẻ đẹp của mầu nhiệm này, đồng thời nhấn mạnh hai khía cạnh cụ thể cho gia đình chúng ta.

Thứ nhất: gia đình là câu chuyện mà chúng ta bắt nguồn từ đó. Mỗi người trong chúng ta đều có câu chuyện của riêng mình. Không ai trong chúng ta được sinh ra một cách kỳ diệu, với một cây đũa thần. Tất cả chúng ta đều có câu chuyện của riêng mình và gia đình là câu chuyện mà chúng ta bắt nguồn từ đó. Bài Tin Mừng của Phụng Vụ hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng ngay cả Chúa Giêsu cũng là con trai của một câu chuyện gia đình. Chúng ta thấy Chúa Giêsu đi lên thành Giêrusalem với Đức Maria và Thánh Giuse để mừng Lễ Vượt Qua; sau đó Người làm cho cha mẹ mình lo lắng khi các ngài không tìm thấy Người; và khi các ngài tìm lại được Chúa Giêsu, thì Người trở về nhà với các ngài (x. Lc 2,41-51). Thật đẹp khi thấy Chúa Giêsu chen vào trong vòng xoáy tình cảm gia đình vốn được sinh ra và lớn lên trong sự âu yếm và quan tâm của cha mẹ Ngài.
Điều này cũng quan trọng đối với chúng ta: chúng ta đến từ một câu chuyện bao gồm những ràng buộc của tình yêu thương, và con người chúng ta ngày nay được sinh ra không hẳn từ những của cải vật chất mà chúng ta sử dụng cho bằng từ tình yêu mà chúng ta đã nhận được, từ tình yêu thương trong lòng gia đình. Chúng ta có thể không được sinh ra trong một gia đình ngoại thường, một gia đình không có vấn đề, nhưng đây là câu chuyện của chúng ta – mọi người đều phải nghĩ: đây là câu chuyện của tôi - đây là cội nguồn của chúng ta: nếu chúng ta cắt đứt chúng, cuộc sống sẽ khô héo! Chúa không tạo ra chúng ta như những người lữ hành đơn độc, mà là những người cùng sánh bước bên nhau. Chúng ta hãy cảm ơn Chúa và cầu nguyện cùng Người cho gia đình của chúng ta. Thiên Chúa nghĩ đến chúng ta và muốn chúng ta ở bên nhau: biết ơn, liên đới, và có khả năng giữ gìn cội nguồn của chúng ta. Chúng ta cần nghĩ về điều này, về câu chuyện của chính mình.
Khía cạnh thứ hai: chúng ta cần học cách trở thành một gia đình mỗi ngày. Trong Tin Mừng, chúng ta thấy rằng ngay cả trong Thánh Gia, mọi việc cũng không suôn sẻ: có những rắc rối bất ngờ, lo lắng, và đau khổ. Thánh Gia như trên các tranh ảnh thánh không tồn tại. Đức Maria và Thánh Giuse lạc mất Chúa Giêsu và lo lắng tìm kiếm ngài, chỉ ba ngày sau mới tìm thấy Ngài. Và khi ngồi giữa các thầy dậy trong Đền thờ, Ngài trả lời rằng Ngài phải lo toan công việc của Cha mình, Đức Maria và Thánh Giuse không hiểu. Các ngài cần thời gian để tìm hiểu con trai mình.
Đối với chúng ta cũng vậy: mỗi ngày, các gia đình cần học cách lắng nghe nhau để hiểu nhau, để cùng nhau tiến bước, cùng nhau đối mặt với những mâu thuẫn và khó khăn. Đó là một thử thách hàng ngày và thử thách ấy được vượt qua bằng thái độ đúng đắn, thông qua những hành động đơn giản, quan tâm đến các chi tiết trong các mối quan hệ của chúng ta. Và điều này cũng giúp chúng ta rất nhiều để nói chuyện với nhau trong gia đình, nói chuyện tại bàn ăn, đối thoại giữa cha mẹ và con cái, và đối thoại giữa anh chị em với nhau. Nó giúp chúng ta trải nghiệm nguồn gốc gia đình của chúng ta đến từ ông bà mình. Hãy đối thoại với ông bà!” (ĐTC Phanxicô, 26/12/2021)
Đọc tiếp »

NGÀY 27-12, TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH: THÁNH GIOAN TÔNG ĐỒ, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG







Đọc tiếp »

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2022

ĐỐI THOẠI (Thông điệp Giáng Sinh 2021 của ĐTC Phanxicô)


“Anh chị em thân mến, Chúc Giáng Sinh vui vẻ!
Ngôi Lời của Thiên Chúa, Đấng đã tác tạo ra thế giới và là Đấng mang lại ý nghĩa cho lịch sử và cuộc hành trình của nhân loại, đã hóa thành nhục thể và đến ở giữa chúng ta. Người đến như một lời thì thầm, như tiếng rì rào của một cơn gió nhẹ, để lấp đầy với sự ngạc nhiên tâm hồn của mỗi người nam nữ đang mở lòng ra đón nhận mầu nhiệm này.
Ngôi Lời đã hóa thành nhục thể để đối thoại với chúng ta. Thiên Chúa không muốn thực hiện một cuộc độc thoại, nhưng một cuộc đối thoại. Vì chính Thiên Chúa, Cha, Con và Thánh Thần, là đối thoại, là sự hiệp thông vĩnh cửu và vô hạn của tình yêu và sự sống.
Qua mầu nhiệm ngự đến của Chúa Giêsu, qua biến cố Ngôi Lời đã hóa thành xác phàm, bước vào thế giới của chúng ta, Thiên Chúa đã chỉ cho chúng ta con đường gặp gỡ và đối thoại. Thật vậy, chính Ngài đã thể hiện con đường đó nơi chính mình, để chúng ta có thể nhận ra và làm theo, trong sự tin tưởng và hy vọng.
Thưa anh chị em, “thế giới của chúng ta sẽ ra sao nếu không có sự đối thoại kiên nhẫn của nhiều người quảng đại, những người giữ cho gia đình và cộng đồng gắn kết lại với nhau?” (Fratelli Tutti, 198). Trong thời kỳ đại dịch này, chúng ta ngày càng nhận ra điều này rõ nét hơn. Năng lực của chúng ta đối với các mối quan hệ xã hội đã bị thử thách rất nhiều; ngày càng có xu hướng rút lui, tự mình làm tất cả, ngừng nỗ lực trong việc gặp gỡ người khác và làm việc cùng nhau. Ở cấp độ quốc tế cũng vậy, có nguy cơ né tránh đối thoại, cuộc khủng hoảng phức tạp này có nguy cơ dẫn đến việc đi đường tắt thay vì khởi hành trên con đường đối thoại lâu dài hơn. Tuy nhiên, chỉ những con đường đó mới có thể dẫn đến cách giải quyết xung đột và mang lại lợi ích lâu dài cho tất cả mọi người…
Lạy Ngôi Lời vĩnh cửu trở nên xác phàm, xin khiến chúng con chú ý đến ngôi nhà chung của chúng con, nơi đang chịu đựng sự bất cẩn mà chúng con thường đối xử với nó. Xin truyền cảm hứng cho các nhà lãnh đạo chính trị đạt được các thỏa thuận hiệu quả, để các thế hệ tương lai có thể sống trong một môi trường tôn trọng sự sống.
Anh chị em thân mến, giữa muôn vàn nan đề của thời đại chúng ta, niềm hy vọng vẫn chiếm ưu thế, “vì một hài nhi đã được sinh ra cho chúng ta” (Is 9,6). Ngài là Ngôi Lời của Thiên Chúa, Đấng đã trở thành một hài nhi sơ sinh, chỉ có khả năng khóc và cần sự giúp đỡ về mọi thứ. Người muốn học cách nói, giống như mọi đứa trẻ khác, để chúng ta có thể học cách lắng nghe Thiên Chúa, Cha của chúng ta, lắng nghe nhau và đối thoại như anh chị em.
Lạy Chúa Kitô, được sinh ra vì chúng con, xin dạy chúng con đi bên cạnh Chúa trên con đường hòa bình.
Chúc mọi người Giáng Sinh vui vẻ!”
Đọc tiếp »

SỨ ĐIỆP GIÁNG SINH 2020 (ĐTC Phanxicô, Sứ điệp Giáng Sinh Urbi et Orbi gởi Rôma và toàn thế giới, 25/12/2020)


“Anh chị em thân mến,
Chúc mừng
Giáng sinh!
Tôi muốn chuyển đến mọi người thông điệp mà Giáo hội loan báo trong ngày lễ này, theo lời của Tiên tri Isaia: “Một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta, và một người con đã được ban tặng cho chúng ta” (Is 9: 5)...

Nhờ Hài Nhi này, tất cả chúng ta có thể hướng về Thiên Chúa và gọi Người là “Cha”, là “Bố”. Chúa Giêsu là Con Một; không ai khác biết Chúa Cha, trừ ra Chúa Con. Nhưng Ngài đã đến thế gian chính xác là để mạc khải thiên nhan của Chúa Cha cho chúng ta. Và như vậy, nhờ Hài Nhi này, tất cả chúng ta có thể gọi nhau là anh em và thực sự là anh em với nhau: bất kể sống ở châu lục nào, bất kể những dị biệt về ngôn ngữ và văn hóa, bất kể những khác biệt về bản sắc giữa chúng ta, tất cả chúng ta đều là anh chị em.
Trong thời điểm lịch sử này, được đánh dấu bởi cuộc khủng hoảng sinh thái và sự mất cân bằng nghiêm trọng về kinh tế và xã hội, và tình hình còn trầm trọng hơn bởi đại dịch coronavirus, chúng ta cần tình huynh đệ hơn bao giờ hết. Và Thiên Chúa ban tình huynh đệ ấy cho chúng ta bằng cách ban cho chúng ta Con Ngài là Chúa Giêsu: đó không phải là một tình huynh đệ được tạo nên bởi những lời hoa mỹ, những lý tưởng trừu tượng, những tình cảm mơ hồ… Không, không phải như thế. Nhưng đó là một tình huynh đệ dựa trên tình yêu thương thực sự, có khả năng gặp gỡ tha nhân, là những người khác biệt với chúng ta – có khả năng thương cảm trước những đau khổ của họ, để tiếp cận và chăm sóc họ ngay cả khi họ không phải là những người trong gia đình tôi, trong dân tộc tôi, tôn giáo của tôi; người ấy khác tôi nhưng người ấy là anh trai tôi, là em gái tôi. Và điều này cũng đúng trong quan hệ giữa các dân tộc và quốc gia: tất cả đều là anh em!
...
Ngài đến để cứu chúng ta! Ngài thông báo rằng đau khổ và cái ác không có tiếng nói sau cùng. Chiều theo bạo lực và bất công có nghĩa là phủ nhận niềm vui và hy vọng của Giáng sinh.
Trong ngày lễ này, tôi nhớ cách riêng đến những người không để cho mình bị choáng ngợp bởi những hoàn cảnh bất lợi, nhưng cố gắng mang lại hy vọng, sự an ủi và giúp đỡ, trong khi giúp đỡ những người đau khổ và đồng hành với những ai cô đơn.
Chúa Giêsu sinh ra trong chuồng gia súc, nhưng được bao bọc trong tình yêu của Đức Trinh Nữ Maria và Thánh Giuse. Khi hoá thành nhục thể, Con Thiên Chúa đã thánh hiến tình yêu gia đình. Suy nghĩ của tôi lúc này là đến các gia đình: đến những người không thể đoàn tụ hôm nay, cũng như những người bị buộc phải ở nhà. Ước gì Giáng sinh là dịp để mọi người khám phá lại gia đình là cái nôi của sự sống và đức tin; là nơi đón nhận tình yêu thương, đối thoại, tha thứ, liên đới huynh đệ và chia sẻ niềm vui, là nguồn bình an cho toàn thể nhân loại...” (ĐTC Phanxicô, Sứ điệp Giáng Sinh Urbi et Orbi gởi Rôma và toàn thế giới, 25/12/2020)
Đọc tiếp »

NGÀY 26-12, TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH: THÁNH STÊPHANO THỂ, TỬ ĐẠO TIÊN KHỞI



Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2022

CÙ MI HOAN CA NOËL 2022

Đọc tiếp »

GIÁNG SINH: TRỞ VỀ NHỮNG GÌ THIẾT YẾU… (ĐTC Phanxicô, huấn từ cho giáo triều, 22/12/2022)


“Anh chị em thân mến!
Một lần nữa Chúa ban cho chúng ta ân sủng được mừng mầu nhiệm Chúa Giáng Sinh. Mỗi năm, khi quỳ gối trước Hài Nhi nằm trong máng cỏ (x. Lc 2,12), chúng ta có thể nhìn đời mình dưới ánh sáng đặc biệt này. Đó không phải là ánh sáng vinh quang của thế gian này, mà là “ánh sáng đích thực, soi sáng mọi người” (Ga 1,9). Đối với chúng ta, sự khiêm nhường của Con Thiên Chúa, Đấng đã dự phần vào thân phận con người của chúng ta, là một bài học để nhìn mọi sự đúng như bản chất của chúng. Như Chúa đã chọn sự thanh bần, nghĩa là không chỉ thiếu của cải, mà là hoàn toàn đơn sơ, cũng vậy, mỗi chúng ta được mời gọi trở về với những gì thiết yếu trong cuộc sống của chính mình, loại bỏ tất cả những gì thừa thãi và là những trở ngại tiềm ẩn trên con đường tu tập, con đường nên thánh. Và con đường nên thánh đó là không thể tương nhượng.
Đồng thời, chúng ta cần nhận thức rõ ràng rằng khi nhìn lại cuộc sống và quá khứ của mình, chúng ta phải luôn bắt đầu bằng việc hồi tưởng lại tất cả những điều tốt đẹp mà chúng ta đã biết. Vì chỉ khi chúng ta ý thức được lòng nhân hậu của Chúa đối với chúng ta, chúng ta mới có thể nêu đích danh sự dữ mà chúng ta đã trải qua hoặc chịu đựng. Nhận thức về sự nghèo khó của chúng ta, nếu không đi kèm với việc nhận ra tình yêu của Thiên Chúa, sẽ nghiền nát chúng ta. Do đó, thái độ nội tâm mà chúng ta phải là đánh giá cao lòng biết ơn, như một điều quan trọng nhất…
Thiên Chúa trở thành Hài Nhi, và Hài Nhi ấy, khi đã lớn, để mình bị đóng đinh trên thập giá. Không có gì yếu hơn một người bị đóng đinh, nhưng sự yếu đuối đó đã trở thành sự mạc khải quyền năng tối cao của Thiên Chúa. Trong sự tha thứ, quyền năng của Thiên Chúa luôn hoạt động. Xin cho lòng biết ơn, hoán cải và bình an là quà tặng của Lễ Giáng Sinh này.”
Đọc tiếp »

ĐTC GIẢNG LỄ ĐÊM GIÁNG SINH 2020:


“Đêm nay, lời tiên báo vĩ đại của Tiên tri Isaia đã được ứng nghiệm: “một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta, và một người con đã được ban tặng cho chúng ta” (Is 9, 6).
Một người con đã được ban tặng cho chúng ta. Chúng ta thường nghe rằng niềm vui lớn nhất trong cuộc đời là một đứa trẻ chào đời. Đó là một điều gì đó phi thường và thay đổi mọi thứ. Điều đó mang lại một sự phấn khích khiến chúng ta quên đi sự mệt mỏi, khó chịu và những đêm mất ngủ, vì nó khiến chúng ta tràn ngập niềm hạnh phúc khôn tả và khôn sánh. Ý nghĩa của Lễ Giáng Sinh là thế này: Chúa Giêsu Giáng Sinh là “sự mới mẻ” giúp chúng ta được tái sinh mỗi năm và tìm thấy nơi Ngài sức mạnh cần thiết để đối mặt với mọi thử thách. Tại sao? Thưa: Vì sự ra đời của Người là dành cho chúng ta - cho tôi, cho anh chị em, cho tất cả mọi người. “Cho” là một từ được lặp đi lặp lại trong đêm thánh này: Tiên tri Isaia nói tiên tri rằng “một hài nhi được sinh ra cho chúng ta”. Thánh Vịnh lặp lại rằng “Hôm nay Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. Thánh Phaolô thì nói với chúng ta rằng Chúa Giêsu đã “hiến thân cho chúng ta” (Tt 2:14), và trong Tin Mừng, sứ thần đã tuyên bố: “Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho các ngươi” (Lc 2:11)...
Một người con đã được ban tặng cho chúng ta. Chúa Cha đã không ban cho chúng ta một điều gì, hay một vật gì; Ngài đã ban cho chúng ta Con Một của Người, là tất cả niềm vui của Người. Tuy nhiên, nếu chúng ta nhìn vào sự vô ơn của chúng ta đối với Thiên Chúa và sự bất công của chúng ta đối với rất nhiều anh chị em của mình, một mối nghi ngờ có thể nảy sinh. Liệu Chúa có đúng không khi ban cho chúng ta quá nhiều như thế? Liệu Chúa có đúng không khi vẫn tin tưởng nơi chúng ta? Liệu Người có đánh giá chúng ta quá cao hay không? Tất nhiên, Chúa đánh giá chúng ta quá cao, nhưng Ngài làm như thế vì Ngài yêu chúng ta đến điên cuồng. Chúa không thể không yêu chúng ta. Đó là đường lối của Người, là điều rất khác với chúng ta. Chúa luôn yêu chúng ta bằng một tình yêu lớn hơn chúng ta dành cho chính mình. Đây là bí mật của Ngài để đi vào trái tim của chúng ta. Thiên Chúa biết rằng chúng ta trở nên tốt hơn chỉ khi chúng ta chấp nhận tình yêu trung tín của Ngài, một tình yêu không thay đổi đã thay đổi chúng ta. Chỉ có tình yêu của Chúa Giêsu mới có thể biến đổi cuộc sống của chúng ta, chữa lành những tổn thương sâu sắc nhất của chúng ta, và giải thoát chúng ta khỏi vòng luẩn quẩn của thất vọng, giận dữ và phàn nàn liên tục...
Tuy nhiên, chúng ta cũng nghe thấy từ “cho” ở một nơi khác. Sứ thần tuyên bố với các mục đồng: “Đây sẽ là dấu chỉ cho anh em: một hài nhi nằm trong máng cỏ” (Lc 2,12). Dấu chỉ đó, Hài nhi trong máng cỏ, cũng là dấu chỉ cho chúng ta, hướng dẫn chúng ta trong suốt cuộc đời. Ở Bethlehem, một cái tên có nghĩa là “Nhà Bánh”, Thiên Chúa nằm trong máng cỏ, như muốn nhắc nhở chúng ta rằng, để sống, chúng ta cần có Người, giống như bánh chúng ta ăn. Chúng ta cần được lấp đầy bằng tình yêu nhưng không, trung tín và cụ thể của Người. Nhưng trái lại, quá thường chúng ta lại thèm khát giải trí, thành công và những thú vui trần tục, và nuôi dưỡng cuộc sống bằng những lương thực không làm chúng ta thỏa mãn và khiến chúng ta trống rỗng bên trong! Qua tiên tri Isaia, Chúa đã phàn nàn rằng con bò còn biết chủ, con lừa còn biết cái máng cỏ nhà chủ nó, còn chúng ta, dân Người, lại không biết Người, là nguồn sống của chúng ta (x. Is 1: 2-3). Đúng là như thế: trong lòng ham muốn chiếm hữu vô tận của mình, chúng ta chạy theo vô số máng cỏ chứa đầy phù du mà quên mất máng cỏ Bethlehem. Máng cỏ, nghèo nàn về mọi thứ nhưng giàu tình yêu thương, dạy chúng ta rằng phần lương đích thực trong cuộc sống đến từ việc để chúng ta được Chúa yêu thương và đến lượt chúng ta yêu thương người khác. Chúa Giêsu đưa ra cho chúng ta một tấm gương. Ngài, Ngôi Lời của Thiên Chúa, đã trở thành một hài nhi mới sinh; Người không nói một lời nào nhưng dâng hiến cuộc sống. Chúng ta thì lại khác, chúng ta ba hoa đủ thứ lời, nhưng thường ít nói về điều lành phúc đức...
Một người con đã được ban tặng cho chúng ta. Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Hài Nhi đã làm cho con trở thành một đứa trẻ. Chúa yêu con như con là, chứ không phải như con tưởng tượng con sẽ là. Khi đón nhận Chúa, Hài Nhi của máng cỏ, một lần nữa con đón nhận trọn cuộc đời mình. Khi chào đón Chúa, Bánh của sự sống, con cũng mong muốn được trao tặng cuộc sống của con. Lạy Chúa, Đấng Cứu Rỗi của con, xin dạy con biết phục vụ. Lạy Chúa, Đấng đã không để con lẻ loi, xin hãy giúp con an ủi các anh chị em của Chúa, vì từ đêm nay trở đi, tất cả đều là anh chị em của con.”
Đọc tiếp »

LỄ GIÁNG SINH - LỄ BAN NGÀY



Đọc tiếp »

KHIÊM NHƯỜNG THÌ GẶP CHÚA… (ĐTC Phanxicô, 22/12/2021)


“Anh chị em thân mến, khiêm nhường là con đường duy nhất dẫn chúng ta đến với Thiên Chúa. Đồng thời, nhất là vì nó dẫn chúng ta đến với Người, nên sự khiêm nhường cũng dẫn chúng ta đến những điều cốt yếu của cuộc sống, đến ý nghĩa chân thật nhất của nó, đến lý do đáng tin cậy nhất để giải thích tại sao cuộc sống thực sự đáng sống.
Chỉ có sự khiêm tốn mới mở ra cho chúng ta kinh nghiệm sự thật, niềm vui đích thực, biết điều gì quan trọng. Nếu không có sự khiêm nhường, chúng ta bị “cắt đứt”, chúng ta bị cắt đứt khỏi sự hiểu biết về Thiên Chúa và sự hiểu biết về chính mình. Khiêm tốn là cần thiết để hiểu bản thân mình, và càng như thế để hiểu rõ Thiên Chúa. Các đạo sĩ thậm chí có thể vĩ đại theo luận lý của thế giới, nhưng họ tự cho mình là thấp hèn, khiêm tốn và chính vì điều này mà họ đã thành công trong việc tìm thấy Chúa Giêsu và nhận ra Người. Họ chấp nhận sự khiêm tốn của việc tìm kiếm, bắt đầu một cuộc hành trình, lên tiếng hỏi, chấp nhận rủi ro, phạm sai lầm.
Mỗi người, trong sâu thẳm trái tim mình, được mời gọi tìm kiếm Thiên Chúa: tất cả chúng ta đều có sự bồn chồn đó. Công việc của chúng ta không phải để loại bỏ sự bồn chồn đó, nhưng để cho nó phát triển bởi vì chính sự bồn chồn đó tìm kiếm Thiên Chúa; và, với ân sủng của chính Người, có thể tìm thấy Người. Chúng ta có thể biến lời cầu nguyện này của Thánh Anselm (1033-1109) thành của riêng chúng ta: “Lạy Chúa, xin dạy con tìm kiếm Chúa và tỏ Chúa ra cho con khi con tìm kiếm, bởi vì con không thể tìm kiếm Chúa nếu Chúa không dạy con cách thức và cũng không tìm thấy Chúa trừ khi Chúa tự mạc khải Chúa ra. Xin Chúa cho con tìm kiếm Chúa trong sự khao khát Chúa; xin cho con khao khát Chúa trong việc tìm kiếm Chúa; xin cho con tìm thấy Chúa trong tình yêu Chúa; xin cho con yêu Chúa trong việc tìm thấy Chúa" (Proslogion, 1).
Anh chị em thân mến, tôi muốn mời mọi người nam nữ đến chuồng bò Bêlem để tôn thờ Con Thiên Chúa làm người. Xin cho mỗi người chúng ta đến gần máng cỏ trong nhà của chúng ta hoặc trong nhà thờ hoặc ở một nơi khác, và cố gắng thực hiện một hành động tôn thờ, bên trong: “Con tin Chúa là Thiên Chúa, em bé này là Thiên Chúa. Xin ban cho con ơn khiêm tốn để hiểu biết”. (ĐTC Phanxicô, 22/12/2021)
Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.