Ads 468x60px

Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2022

CHÚA NHẬT II-TN C (16-01-2022): GIÁO XỨ CÙ MI THAY MẶT GIÁO PHẬN CHẦU THÁNH THỂ CHÚA





Đọc tiếp »

Thứ bảy, Tuần I - TN



Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2022

SỐNG THEO LỜI KHUYÊN CỦA THÁNH PHAOLÔ (Ep 4, 29-32)

Anh em đừng bao giờ thốt ra những lời độc địa, nhưng nếu cần, hãy nói những lời tốt đẹp, để xây dựng và làm ích cho người nghe. Anh em chớ làm phiền lòng Thánh Thần của Thiên Chúa, vì chính Người là dấu ấn ghi trên anh em, để chờ ngày cứu chuộc. Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác. Trái lại, phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô.
No foul language should come out of your mouths, but only such as is good for needed edification, that it may impart grace to those who hear. And do not grieve the holy Spirit of God, with which you were sealed for the day of redemption. All bitterness, fury, anger, shouting, and reviling must be removed from you, along with all malice. (And) be kind to one another, compassionate, forgiving one another as God has forgiven you in Christ.
Đọc tiếp »

Thứ sáu, Tuần I - TN



Đọc tiếp »

Thứ Năm, 13 tháng 1, 2022

ĐTC Phanxicô giáo huấn trưa 10/01/2021:


“... Anh chị em thân mến,
Tôi gửi lời chào trìu mến tới người dân Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, đang bị rúng động bởi những sự kiện ở toà nhà Quốc hội gần đây. Tôi cầu nguyện cho những người đã mất mạng – năm người đã mất mạng trong những khoảnh khắc kịch tính đó. Tôi nhắc lại rằng bạo lực luôn tự hủy hoại bản thân. Không có gì có thể đạt được bằng bạo lực nhưng chúng ta mất mát rất nhiều. Tôi kêu gọi các cơ quan chức năng của nhà nước và toàn dân hãy duy trì tinh thần trách nhiệm cao, nhằm xoa dịu các tâm hồn, thúc đẩy hòa giải dân tộc và bảo vệ các giá trị dân chủ bám rễ trong xã hội Mỹ. Cầu xin Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm Nguyên Tội, Đấng Bảo Trợ của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, giúp duy trì nền văn hóa gặp gỡ, văn hóa chăm sóc, như cách thức chính để cùng nhau xây dựng công ích; và Mẹ đang làm điều đó với tất cả những người sống trong vùng.
Và bây giờ tôi thân ái chào tất cả anh chị em đã kết nối qua các phương tiện truyền thông. Như anh chị em đã biết, do đại dịch, tôi không thể cử hành lễ Rửa Tội trong Nhà nguyện Sistina hôm nay, như thường lệ. Tuy nhiên, tôi cũng xin cam đoan những lời cầu nguyện của tôi dành cho những trẻ em đã ghi danh và cho cha mẹ các em, cũng như những người đỡ đầu của chúng; và tôi mở rộng lời cầu nguyện này cho tất cả trẻ em lãnh nhận Bí tích Rửa tội trong giai đoạn này, cầu xin cho các em nhận được căn tính Kitô giáo, nhận được ân sủng của sự tha thứ, của sự cứu chuộc. Xin Chúa phù hộ tất cả mọi người!
Anh chị em thân mến, ngày mai là kết thúc Mùa Giáng Sinh, chúng ta sẽ lại tiếp tục hành trình của Mùa Thường Niên trong phụng vụ. Chúng ta đừng mệt mỏi trong việc khẩn cầu ánh sáng và sức mạnh của Chúa Thánh Thần, để giúp chúng ta sống những điều bình thường với tình yêu và do đó làm cho chúng trở nên phi thường. Đó là tình yêu thay đổi: những điều bình thường dường như tiếp tục là bình thường, nhưng khi chúng được thực hiện với tình yêu thương, chúng trở nên phi thường. Nếu chúng ta vẫn cởi mở, ngoan ngoãn trước Thánh Linh, thì Ngài sẽ soi dẫn suy nghĩ và hành động của chúng ta mỗi ngày.
Chúc anh chị em một ngày Chúa Nhật an lành. Xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc một bữa trưa ngon miệng và tạm biệt!”
Đọc tiếp »

Thứ năm, Tuần I - TN


Đọc tiếp »

Thứ Tư, 12 tháng 1, 2022

Thứ tư Tuần I - TN



Đọc tiếp »

Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022

THỨ BA, TUẦN 1-TN



Đọc tiếp »

Thứ Hai, 10 tháng 1, 2022

CHÚA BƯỚC XUỐNG ĐỂ ĐƯA TA LÊN VỚI CHA… (ĐTC Phanxicô, 09/01/2022)


“Anh chị em thân mến, chào buổi sáng!
Tin Mừng của Phụng vụ hôm nay cho chúng ta thấy khung cảnh mà cuộc đời công khai của Chúa Giêsu bắt đầu: Người là Con Thiên Chúa và là Đấng Mêsia. Ngài đi đến bờ sông Giođan và được Thánh Gioan Tẩy Giả làm phép rửa. Sau khoảng ba mươi năm sống ẩn dật, Chúa Giêsu không xuất hiện với phép lạ nào đó hay nhào lên bục giảng

để giảng dạy. Ngài xếp hàng chung với những người sắp nhận phép rửa từ Thánh Gioan. Bài đáp ca trong phụng vụ hôm nay nói rằng dân chúng đã khiêm tốn đến chịu phép rửa bằng tâm hồn và đôi chân trần của họ. Đó là thái độ tốt đẹp khi chúng ta đến với Chúa với một tâm hồn đơn sơ và đôi chân trần.
Và Chúa Giêsu chia sẻ thân phận của chúng, những người tội lỗi, Người xuống với chúng ta: Người xuống sông như xuống với lịch sử bị thương tổn của nhân loại, Người lao vào dòng nước của chúng ta để chữa lành, Người lao xuống với chúng ta, ở giữa chúng ta. Chúa không vượt lên trên chúng ta, nhưng đi xuống về phía chúng ta, với một tâm hồn đơn sơ, với đôi chân trần, giống như mọi người. Người không đi một mình, cũng không đi với một nhóm được đầy thế giá, không, Ngài đi với mọi người. Người thuộc về dân chúng và đi với dân chúng để được rửa tội, đi với những người khiêm nhường.
Chúng ta hãy dừng lại ở một điểm quan trọng: vào lúc Chúa Giêsu lãnh nhận Phép Rửa, bản văn cho biết “Người đang cầu nguyện” (Lc 3,21). Thật tốt cho chúng ta khi suy ngẫm điều này: Chúa Giêsu cầu nguyện. Nhưng tại sao? Ngài, là Con Thiên Chúa, cũng cầu nguyện như chúng ta à? Thưa: Đúng thế, các sách Tin Mừng lặp lại nhiều lần rằng Chúa Giêsu dành nhiều thời gian cho việc cầu nguyện: vào đầu mỗi ngày, thường là vào ban đêm, trước khi đưa ra những quyết định quan trọng... Lời cầu nguyện của Ngài là một cuộc đối thoại, một mối quan hệ với Chúa Cha. Như vậy, trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể thấy “hai chuyển động” trong cuộc đời của Chúa Giêsu: một đàng, Người đi xuống hướng về chúng ta, xuống nước sông Giođan; đàng khác, Ngài nâng tầm nhìn và trái tim của mình lên khi cầu nguyện với Chúa Cha…” (ĐTC Phanxicô, 09/01/2022)
Đọc tiếp »

ĐỌC TÔNG HUẤN “NIỀM VUI của TÌNH YÊU”


Số 28-30: Gia đình-một tình yêu dịu dàng cần nuôi dưỡng
28- Trong viễn cảnh của tình yêu, là điều cốt yếu trong kinh nghiệm Kitô giáo về hôn nhân và gia đình, còn nổi lên một nhân đức khác mà thế giới của những tương quan cuồng nhiệt và hời hợt ngày nay không biết đến. Đó là sự dịu dàng. Chúng ta hãy tham chiếu Thánh vịnh 131, một thánh vịnh ngọt ngào và nồng nàn. Người ta cũng có thể nhận ra nơi các bản văn khác (cf. Xh4,22; Is 49,15; Tv 27,10), sự kết hợp giữa người tín hữu và Đức Chúa của mình được diễn tả qua ngôn ngữ tình yêu phụ tử hay mẫu tử. Ở đây cho thấy sự mật thiết tinh tế và dịu dàng giữa mẹ và con, một bé thơ ngủ yên trong vòng tay mẹ sau khi đã được bú sữa no nê. Theo nghĩa của từ gamultrong tiếng Hipri, người ta nói đến một đứa trẻ đã dứt sữa đang nép mình vào lòng mẹ, trong vòng tay mẹ ẵm. Như thế, có một sự gần gũi có ý thức chứ không chỉ có tính sinh học. Bởi thế tác giả Thánh vịnh mới hát lên: “Hồn con, con vẫn trước sau, giữ cho thinh lặng, giữ sao thanh bình. Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con, hồn lặng lẽ an vui.” (Tv131,2). Song song với Thánh vịnh 131, chúng ta còn có thể nói đến một diễn cảnh khác, trong đó tiên tri Hôsê đặt vào môi miệng Thiên Chúa như vào môi miệng người cha những lời đầy cảm xúc này: “Khi Israel còn là đứa trẻ, Ta đã yêu thương nó […]. Ta đã tập đi cho nó, đã đỡ cánh tay nó […]. Ta lấy dây nhân nghĩa, lấy mối ân tình mà lôi kéo nó. Ta xử với nó như người nựng trẻ thơ, nâng lên áp vào má; Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn” (Hs11,1.3-4).
29- Với cái nhìn này của đức tin và tình yêu, của ân sủng và dấn thân, của gia đình nhân loại và Mầu nhiệm Thiên Chúa-Ba Ngôi, chúng ta chiêm ngắm mẫu gia đình mà Lời Chúa kí thác vào đôi tay của người đàn ông, của người đàn bà và của con cái để hình thành nên sự hiệp thông giữa các ngôi vị, là hình ảnh của sự hợp nhất giữa Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Rồi đến việc sinh sản và giáo dục con cái, đó lại là phản ánh công trình tạo dựng của Chúa Cha. Gia đình được mời gọi cùng nhau cầu nguyện hằng ngày, đọc Lời Chúa và hiệp thông trong Thánh Thể để làm cho tình yêu ngày một lớn lên và luôn hoán cải để xứng đáng là đền thờ của Chúa Thánh Thần.
30- Trước mỗi gia đình, hình ảnh gia đình thánh Nadaret vẫn xuất hiện, với những nỗi vất vả thường ngày thậm chí với cả những cơn ác mộng, như khi thánh gia phải chịu đựng hành vi bạo lực phi lí của vua Hêrôđê, đó cũng là kinh nghiệm bi thương mà ngày nay vẫn tiếp tục tái diễn trong nhiều gia đình tị nạn bị bỏ rơi không được bảo vệ. Như các nhà đạo sĩ xưa, các gia đình cũng được mời đến chiêm ngắm Hài Nhi và Đức Mẹ, để bái lạy và tôn thờ Người (cf. Mt 2,11). Như Mẹ Maria, các gia đình được khuyên nhủ đối diện với những thách đố của gia đình mình, cả khi buồn lẫn khi vui, một cách can đảm và thanh thản, và cũng để gìn giữ và suy niệm trong lòng những điều kì diệu Chúa đã làm (cf. Lc 2,19.51). Trong kho tàng trái tim của Mẹ Maria, cũng chất chứa tất cả mọi biến cố của từng gia đình chúng ta, những biến cố mà Mẹ vẫn ân cần gìn giữ. Bởi thế Mẹ có thể giúp chúng ta hiểu ý nghĩa của những biến cố đó để nhận ra được thông điệp Thiên Chúa ngay trong lịch sử của gia đình mình.
Trần Thị Cảnh và 1 người khác

Đọc tiếp »

THỨ HAI, TUẦN 1-TN



Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2022

NHÚNG NƯỚC ISRAEL 2014


Lễ Chúa chịu phép rửa tại sông Giođan kết thúc mùa Giáng Sinh, nhớ đã đến nhúng nước nơi dòng sông này năm 2014, hôm đó nước đục quá nên không dám dìm xuống như Chúa chịu phép rửa. Đến biển Chết tính tắm vì nước trong và sạch, có khả năng chữa bệnh rất tốt nhưng vội đành nhúng tạm vậy, tên “chết” vì độ mặn cao không con gì sống được, hôm đó sơ í chạm giầy vào nó mục rách liền… Đăng vài hình ảnh quí lưu niệm vùng đất Israel chính tay chụp lại, khô căn lắm, khi về quê nhà mới thấy nước mình đẹp thật, chỉ tiếc cánh đồng VN phì nhiêu ruộng nước mênh mông xanh ngát lại phải học hỏi kỷ thuật nơi Israel cát đá khô cằn, để tăng năng xuất nông nghiệp !
Cám ơn các bạn thích xem hình và hiệp tạ ơn, vui lòng đợi, cứ tuần tự coi vì còn nhiều nơi quí sẽ đăng theo ngày Lời Chúa nhắc đến, hay chính ngày lễ vị thánh liên hệ với linh địa ấy… Đọc sách dễ quên, nghe kể cũng khó nhớ, nhưng những nơi đã đến, đã chạm vào, đã nhìn, đã ăn, đã ngồi lên đó, chính mình ghi hình… thì khó quên, xin tạ ơn Chúa !
Covid nhốt mình ở nhà thì nhớ lại nơi đã đi, nó nhốt lâu thì trở thành “đan tu” (dòng kín, dòng chiêm niệm không ra ngoài), quanh quẩn nơi nhà xứ cũng được, vì đi cũng khá rồi; song, vẫn mong dịch bệnh mau hết để tiếp tục hành hương nhiều nước chưa đến…
Đọc tiếp »

LỄ CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA - NĂM C



Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2022

HỌC CÁC ĐẠO SĨ : LÊN ĐƯỜNG, HỎI, CAN ĐẢM, GẶP CHÚA (TÔN THỜ), ĐI ĐƯỜNG KHÁC (ĐTC Phanxicô, 06/01/2022)


“Chúng ta hãy đến gặp các nhà Đạo sĩ và học hỏi từ “trường phái khao khát” của họ. Họ sẽ dạy chúng ta trong trường phái khát khao của họ. Chúng ta hãy xem xét các bước họ đã thực hiện và rút ra một số bài học từ các vị.
Ngay từ đầu, họ đã cất bước lên đường trước ánh sao đang vươn lên. Các đạo sĩ dạy chúng ta rằng chúng ta cần phải liên tục cất bước lên đường mỗi ngày, trong cuộc sống cũng như đức tin, vì đức tin không phải là một bộ áo giáp bao bọc chúng ta; thay vào đó, nó là một cuộc hành trình hấp dẫn, một chuyển động liên tục và không ngừng nghỉ, luôn luôn tìm kiếm Thiên Chúa, luôn luôn xác định rõ con đường của chúng ta về phía trước.
Sau đó, tại Giêrusalem, các đạo sĩ đặt câu hỏi: họ hỏi nơi có thể tìm thấy Hài Nhi. Họ dạy chúng ta rằng chúng ta cần phải đặt câu hỏi. Chúng ta cần lắng nghe cẩn thận những câu hỏi của trái tim và lương tâm chúng ta, vì ở đó Thiên Chúa thường nói với chúng ta. Ngài nói với chúng ta qua các câu hỏi hơn là qua các câu trả lời. Chúng ta phải học cho kỹ điều này: Thiên Chúa nói với chúng ta qua các câu hỏi hơn là qua các câu trả lời. Tuy nhiên, chúng ta cũng đừng băn khoăn trước những câu hỏi của con cái chúng ta, và trước những nghi ngờ, hy vọng và ước muốn của những người nam nữ trong thời đại chúng ta. Chúng ta cần phải cảm thấy hứng thú trước những câu hỏi.
Sau đó các đạo sĩ thách thức Hêrôđê. Các ngài dạy chúng ta rằng chúng ta cần một đức tin dũng cảm, một đức tin không ngại thách thức luận lý nham hiểm của quyền lực, và trở thành hạt giống của công lý và tình huynh đệ trong các xã hội nơi mà các Hêrôđê hiện đại ngày nay vẫn tiếp tục gieo rắc cái chết và tàn sát những người nghèo và vô tội, trong bối cảnh thờ ơ chung.
Cuối cùng, các đạo sĩ trở lại “bằng một con đường khác” (Mt2,12). Các ngài thách thức chúng ta đi những con đường mới. Ở đây chúng ta thấy sự sáng tạo của Chúa Thánh Thần, Đấng luôn mang đến những điều mới mẻ. Đó cũng là một trong những nhiệm vụ của Thượng Hội Đồng mà chúng ta đang đảm nhận: cùng đồng hành và lắng nghe lẫn nhau, để Thánh Linh gợi ý cho chúng ta những phương cách và con đường mới để mang Tin Mừng đến tâm hồn những người đang ở xa, thờ ơ hoặc không có hy vọng, nhưng vẫn tiếp tục tìm kiếm điều mà các đạo sĩ đã tìm thấy: “một niềm vui lớn” (Mt 2,10). Chúng ta phải luôn tiến lên phía trước.
Vào cuối cuộc hành trình của các đạo sĩ là thời điểm cao trào: khi họ đến đích, “họ quỳ gối xuống và thờ lạy Chúa Hài đồng” (xem câu 11). Họ tôn thờ. Chúng ta đừng bao giờ quên điều này: hành trình đức tin chỉ tìm thấy sức mạnh mới và sự viên mãn khi nó được thực hiện với sự hiện diện của Thiên Chúa. Chỉ khi nào chúng ta phục hồi được “sở thích” của mình đối với việc thờ phượng thì niềm khao khát của chúng ta mới được nhen nhóm. Lòng khao khát dẫn chúng ta đến sự tôn thờ và sự tôn thờ làm mới lại lòng khát khao của chúng ta. Vì lòng khao khát của chúng ta đối với Thiên Chúa chỉ có thể lớn lên khi chúng ta đặt mình trong sự hiện diện của Ngài. Vì chỉ một mình Chúa Giêsu mới thỏa mãn được những khao khát của chúng ta. Ngài thỏa mãn những khao khát của chúng ta từ cái gì? Thưa: Từ sự chuyên chế của nhu cầu. Thật vậy, tâm hồn chúng ta trở nên ốm yếu bất cứ khi nào những ao uớc của chúng ta chỉ trùng khớp với những nhu cầu của chúng ta. Trái lại, Thiên Chúa nâng cao những ao ước của chúng ta; Người thanh tẩy những ao ước ấy và loại đi tính ích kỷ trong đó, mở những ao ước ấy ra trước tình yêu thương đối với Người và đối với anh chị em của chúng ta. Đây là lý do tại sao chúng ta không nên bỏ bê việc thờ phượng, vì lời cầu nguyện trong sự thờ lạy im lặng vốn không quá phổ biến trong chúng ta. Xin cho chúng ta đừng quên sự tôn thờ.
Như thế, giống như các đạo sĩ, chúng ta sẽ có sự chắc chắn hàng ngày rằng ngay cả trong những đêm đen tối nhất, một ngôi sao vẫn tiếp tục tỏa sáng. Đó là ngôi sao của Chúa, Đấng đến chăm sóc nhân loại yếu đuối của chúng ta. Chúng ta hãy bắt đầu trên con đường hướng tới Người. Chúng ta đừng để sự thờ ơ và cam chịu có sức mạnh đẩy chúng ta vào một cuộc sống vô cảm và tầm thường. Hãy để trái tim bồn chồn của chúng ta đón nhận sự bồn chồn của Thánh Linh. Thế giới mong đợi từ các tín hữu một sự bùng nổ nhiệt tình mới đối với những điều trên trời. Giống như các đạo sĩ, chúng ta hãy ngước mắt lên, lắng nghe ước muốn ẩn chứa trong lòng mình, và nhìn theo ngôi sao mà Thiên Chúa làm cho chiếu sáng trên chúng ta. Là những người tìm kiếm không ngừng nghỉ, chúng ta hãy luôn mở lòng ra đón nhận những điều ngạc nhiên của Thiên Chúa. Thưa anh chị em, chúng ta hãy ước mơ, hãy tìm kiếm và hãy tôn thờ.” (ĐTC Phanxicô, 06/01/2022)
Đọc tiếp »

THỨ BẢY, SAU LỄ HIỂN LINH



Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2022

TA CÒN LÒNG KHAO KHÁT CHÚA, ĐỂ THEO CÁC ĐẠO SĨ SIÊNG NĂNG ĐẾN THỜ LẠY CHÚA KHÔNG ? (ĐTC Phanxicô, 06/01/2022)


“Thưa anh chị em, đối với các đạo sĩ, đối với chúng ta cũng vậy. Hành trình sống và đức tin đòi hỏi một khát vọng sâu xa và lòng nhiệt thành bên trong. Đôi khi chúng ta sống với tinh thần “bến đỗ”; chúng ta đậu lại, không có sự thôi thúc của ao ước đưa chúng ta về phía trước. Chúng ta nên tự hỏi: chúng ta đang ở đâu trên hành trình đức tin của mình? Phải chăng chúng ta đã bị mắc kẹt quá lâu, nép mình bên trong các nghi lễ theo tiền lệ, bề ngoài và hình thức không còn sưởi ấm trái tim của chúng ta và thay đổi cuộc sống của chúng ta nữa? Lời nói và cử hành phụng vụ của chúng ta có còn khơi dậy trong lòng người niềm khao khát hướng về Thiên Chúa, hay chúng chỉ còn là một “ngôn ngữ chết” chỉ nói về chính nó và với chính nó? Thật đáng buồn khi một cộng đồng tín hữu đánh mất ước muốn của mình và bằng lòng với sự “duy trì” hơn là cho phép mình giật mình trước Chúa Giêsu và trước niềm vui bùng nổ và bồi hồi thổn thức của Tin Mừng. Thật buồn khi một linh mục đã khép lại cánh cửa khao khát, thật buồn khi sa vào chủ nghĩa chức năng giáo sĩ, thật đáng buồn.
Sự khủng hoảng đức tin trong cuộc sống của chúng ta và trong xã hội của chúng ta cũng liên quan đến sự lu mờ của lòng khao khát đối với Thiên Chúa. Nó liên quan đến một loại tinh thần uể oải, đến thói quen hài lòng sống từ ngày này qua ngày khác, mà không bao giờ hỏi Chúa thực sự muốn gì ở chúng ta. Chúng ta xem qua các bản đồ trần gian, nhưng quên nhìn lên trời. Chúng ta có rất nhiều thứ, nhưng không khao khát có được lòng ao ước đối với Thiên Chúa. Chúng ta chết kẹt trong các nhu cầu của chính mình, trong những gì chúng ta sẽ ăn và sẽ mặc (x. Mt 6,25), thậm chí đến mức chúng ta để cho lòng khao khát những điều lớn lao hơn bốc hơi. Và chúng ta thấy mình đang sống trong những cộng đồng khao khát mọi thứ, muốn có mọi thứ, nhưng tất cả thường không cảm thấy gì ngoài sự trống rỗng trong tâm hồn: những cộng đồng khép kín gồm các cá nhân, các giám mục, các linh mục hoặc những người nam nữ thánh hiến. Quả thực, việc thiếu ao ước chỉ dẫn đến nỗi buồn và sự thờ ơ, khiến các cộng đoàn buồn bã, các linh mục hay giám mục buồn bã.
Trước hết, chúng ta hãy nhìn lại chính mình và tự hỏi: Cuộc hành trình đức tin của tôi diễn ra như thế nào? Đây là một câu hỏi mà chúng ta, mỗi người trong chúng ta, có thể tự hỏi ngày hôm nay. Hành trình đức tin của tôi đang diễn ra như thế nào? Nó đang đậu lại ở một bến đỗ hay nó đang di chuyển? Đức tin, nếu muốn lớn lên, phải bắt đầu lại từ đầu. Nó cần được khơi dậy bởi ao ước đón nhận thử thách khi bước vào một mối quan hệ sống động và linh hoạt với Thiên Chúa. Trái tim tôi có còn cháy bỏng khao khát Chúa không? Hay tôi đã để cho cường lực của thói quen và những thất vọng của bản thân dập tắt ngọn lửa đó? Anh chị em ơi, hôm nay là ngày chúng ta nên hỏi những câu hỏi này. Hôm nay là ngày chúng ta nên quay lại nuôi dưỡng ao ước của mình. Chúng ta sẽ làm như thế nào? Thưa: Chúng ta hãy đến gặp các nhà Đạo sĩ và học hỏi từ “trường phái khao khát” của họ. Họ sẽ dạy chúng ta trong trường phái khát khao của họ. Chúng ta hãy xem xét các bước họ đã thực hiện và rút ra một số bài học từ các vị...” (ĐTC Phanxicô, 06/01/2022)
Đọc tiếp »

ĐỪNG TIN CÁCH MÙ QUÁNG…

1Ga 4
Anh em thân mến, anh em đừng cứ thần khí nào cũng tin,
nhưng hãy cân nhắc xem thần khí nào
mới phát xuất từ Thiên Chúa,
vì đã có nhiều ngôn sứ giả lan tràn khắp thế gian.
2Căn cứ vào điều này,
anh em nhận ra thần khí của Thiên Chúa :
thần khí nào tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô
là Đấng đã đến và trở nên người phàm,
thì thần khí ấy bởi Thiên Chúa ;
3còn thần khí nào không tuyên xưng Đức Giê-su,
thì không bởi Thiên Chúa ;
đó là thần khí của tên Phản Ki-tô.
Anh em đã nghe nói là nó đang tới,
và hiện nay nó ở trong thế gian rồi.
4Hỡi anh em là những người con bé nhỏ,
anh em thuộc về Thiên Chúa,
và anh em đã thắng được các ngôn sứ giả đó,
vì Đấng ở trong anh em mạnh hơn kẻ ở trong thế gian.
5Các ngôn sứ giả đó thuộc về thế gian ;
vì thế, chúng nói theo thế gian, và thế gian nghe chúng.
6Còn chúng ta, chúng ta thuộc về Thiên Chúa.
Ai biết Thiên Chúa thì nghe chúng ta.
Ai không thuộc về Thiên Chúa thì không nghe chúng ta.
Chúng ta cứ dựa vào đó mà nhận ra
thần khí dẫn đến sự thật và thần khí làm cho sai lầm.
Đọc tiếp »

1 Ga 4:

7Anh em thân mến, chúng ta hãy yêu thương nhau,
vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa.
Phàm ai yêu thương, thì đã được Thiên Chúa sinh ra,
và người ấy biết Thiên Chúa.
8Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa,
vì Thiên Chúa là tình yêu.
Beloved, let us love one another, because love is of God; everyone who loves is begotten by God and knows God. Whoever is without love does not know God, for God is love.
Đọc tiếp »

THỜ PHƯỢNG (ĐTC Phanxicô, giảng lễ Hiển Linh, 06/01/2020)


“Thánh sử Matthêu cho chúng ta biết rằng các Đạo Sĩ khi đến Bếtlêhem, “thấy hài nhi và Mẹ Người là bà Maria, họ sấp mình xuống thờ lạy” (Mt 2:11). Thờ phượng Chúa không phải là điều dễ dàng; nó không tự động xảy ra. Nhưng nó đòi hỏi một sự trưởng thành tâm linh nhất định và là kết quả của một cuộc hành trình nội tâm đôi khi kéo dài. Thờ phượng Chúa không phải là việc chúng ta làm một cách tự phát. Đúng là con người có nhu cầu tôn thờ, nhưng chúng ta có thể gặp nguy cơ tôn thờ không đúng. Thật vậy, nếu chúng ta không thờ phượng Chúa, chúng ta sẽ thờ ngẫu tượng - không có con đường trung gian, hoặc là Chúa hoặc các ngẫu tượng; hay nói theo một nhà văn Pháp: “Ai không thờ Chúa, thì thờ ma quỷ” - và thay vì trở thành tín hữu, chúng ta sẽ trở thành những kẻ thờ ngẫu tượng. Nó chỉ có thể là thế này hay thế kia.
Trong thời đại của chúng ta, điều đặc biệt cần thiết đối với chúng ta, cả với tư cách cá nhân và cộng đồng, là dành nhiều thời gian hơn để thờ phượng. Hơn bao giờ hết, chúng ta cần học cách chiêm ngắm Chúa tốt hơn. Chúng ta đã phần nào đánh mất ý nghĩa của lời cầu nguyện thờ phượng, vì vậy chúng ta phải tái lĩnh hội điều đó một lần nữa, cả trong cộng đồng và trong đời sống thiêng liêng của chúng ta. Hôm nay, chúng ta hãy học một vài bài học hữu ích từ các Đạo Sĩ. Giống như họ, chúng ta muốn sấp mình xuống và thờ phượng Chúa. Phải một lòng một dạ tôn thờ Người, chứ không phải như Hêrôđê đã nói: “xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người”. Không, sự thờ phượng đó không tốt. Sự thờ phượng của chúng ta phải toàn tâm toàn ý!
...
Để thờ phượng Chúa, trước hết chúng ta phải “ngước mắt lên”. Nói cách khác, đừng để bản thân bị giam cầm bởi những bóng ma tưởng tượng bóp nghẹt hy vọng, đừng biến những vấn đề và khó khăn trở thành trung tâm của cuộc đời mình. Điều này không có nghĩa là phủ nhận thực tế, hoặc tự huyễn hoặc bản thân rằng tất cả đều tốt đẹp. Ngược lại, đó là cách thức nhìn các vấn đề và những âu lo theo một cách mới, biết rằng Chúa ý thức về những khó khăn của chúng ta, chú ý đến lời cầu nguyện của chúng ta và không thờ ơ với những giọt lệ chúng ta rơi. Cách nhìn những sự việc, trong đó, bất chấp mọi sự vẫn tiếp tục tin cậy nơi Chúa, làm nảy sinh lòng tri ân con thảo. Khi điều này xảy ra, tâm hồn chúng ta trở nên rộng mở để thờ phượng. Mặt khác, khi chúng ta tập trung hoàn toàn vào các vấn đề và không chịu ngước mắt lên nhìn Chúa, thì nỗi sợ hãi và bối rối len lỏi vào tâm hồn chúng ta, làm nảy sinh sự tức giận, hoang mang, lo lắng và trầm cảm. Khi đó, việc thờ phượng Chúa trở nên khó khăn. Một khi điều này xảy ra, chúng ta cần can đảm thoát ra khỏi vòng vây của những kết luận giả định và nhận ra rằng thực tế vĩ đại hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều. Ngước mắt lên, nhìn xung quanh và xem. Chúa yêu cầu chúng ta trước hết hãy tin cậy nơi Người, vì Người thật sự quan tâm đến mọi người. Nếu Thiên Chúa còn mặc đẹp cho hoa đồng cỏ nội mọc hôm nay, và ngày mai bị ném vào lửa, thì chẳng lẽ Ngài lại không ban cho chúng ta nhiều hơn thế nữa sao? (x. Lc 12:28). Nếu chúng ta ngước mắt lên nhìn Chúa và xem xét mọi sự dưới ánh sáng của Ngài, chúng ta sẽ thấy rằng Ngài không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Ngôi Lời đã hóa thành nhục thể (x. Ga 1:14) và luôn ở với chúng ta, mãi mãi (x. Mt 28:20). Luôn luôn...” (ĐTC Phanxicô, giảng lễ Hiển Linh, 06/01/2020)
Đọc tiếp »

THỨ SÁU- SAU LỄ HIỂN LINH



Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.